- o-
- Dám cắn tao à?! - Gã đàn em buông cây sắt, thở hổn hển, chậm rãi mở vết thương trên chân ra xem xét.
Gã khác thì đi đến nắm lấy đỉnh đầu Sao, dúi vào cột.
Sao bị đập, đầu quay vòng vòng.
Gã đó lại cúi xuống, nắm lấy cổ Mực giơ lên, cười đắc ý - Đem về cũng được một bữa nhậu đấy!
- Này! - Bà Ác với cô Ngang thấy thế, vội vàng phản đối.
Bà Ác đi vào nhà lấy ra một cái bao còn cô Ngang thì giật lại xác Mực từ tay gã đàn em, cong cớn - Chó nhà tao mà! Ai cho tụi bây hưởng hả?!
Gã đàn em nghiến răng, suýt nữa thì cho cô Ngang ăn tát.
Ông Năm đứng ngoài thấy thế, đằng hắng một tiếng để ngăn cơn giận của hắn, uể oải nói - Thôi, có con chó mà cũng tranh à? Lo bắt con bé đi!
Gã đàn em nghe ông ta dặn, liền nén giận nắm lấy cổ áo Sao kéo giật lên. Cô Ngang thấy không ai tranh chó của mình nữa, hớn hở bỏ xác Mực vào bao.
- Cái này đem ra bán rẻ cho quán cầy tơ cũng được chút đỉnh đấy! - Cô vui vẻ.
Sao nghe cô Ngang nói mà lòng như lộn ngược lại, một cơn phẫn nộ bùng cháy.
Cô bé nhìn tất cả những người ở đó, ánh mắt dữ dội.
Mới mười ba tuổi, Sao đã biết thế nào là căm thù, giận dữ.
Trong tâm trí cô bé kể từ giây phút ấy, lòng người là cái gì đó rất xa xôi.
Lòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mai-no-duoi-sao/1895422/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.