🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Bảo Cầm ngủ không được ngon, nửa đêm tỉnh giấc vài lần. Phiên chợ đêm đã vãn, phố xá nhộn nhịp cũng quay về với vẻ tĩnh lặng. Tuy mệt muốn chết, nhưng Bảo Cầm cũng không dám ngủ quá say, chỉ sợ mở mắt ra liền thấy mình đang ở thanh lâu. Hắn quay đầu nhìn Triệu phò mã, tên này ngủ say đến mức tứ chi dang rộng, đầu lệch sang một bên chảy cả nước miếng. Bảo Cầm tự nhủ hay là nhân lúc này rời đi, như vậy sẽ không bao giờ phải gặp lại cái tên xui xẻo này nữa. Nghĩ là nghĩ như vậy, nhưng ngay cả sức lực cựa quậy ngón chân cũng không còn, mơ mơ tỉnh tỉnh, lại thiếp đi lúc nào không biết.



Ngày hôm sau, hai người đi lang thang trong Điệp thành. Tới trước cửa tiểu điếm diễn hệt trò tối qua thì xin được nửa bát cơm nguội, vội chia nhau lót bụng. Trong thành có hai con sông đào hộ thành, nước sông trong vắt. Bọn họ rửa mặt qua loa, không dám để lộ toàn bộ diện mạo vốn có, liếc nhau một cái, ầy, có lẽ vẫn nên tiếp tục đóng giả làm khất cái vậy.



May mà ông trời phù hộ, rốt cuộc Bảo Cầm cũng tìm được một công việc vặt. Hai người đi vào một con ngõ nhỏ, Triệu phò mã đột nhiên dừng bước, chỉ vào một tấm biển nói: “Tuyển người kìa.” Bảo Cầm chăm chú nhìn, bảng hiệu được treo trên cao, dọc mép bảng ghi ‘tuyển người’, ở trên có chữ “Gạo” rất lớn. Triệu phò mã vội vàng nhìn hết bảng hiệu một lượt, vui vẻ nói: “Hàng gạo này vốn có một tiểu

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mai-nhuc/3229230/chuong-42.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Mại Nhục
Chương 42
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.