Một đêm mưa gió qua đi. Sáng hôm sau, giàn dây leo trong sân nhỏ rắc đầy hoa. Mưa đã tạnh, ngày còn chưa sáng hẳn mà trời đã xanh trong vô ngần, tiết trời hôm nay nhất định sẽ rất đẹp.
Khi Lý Duy cùng Bảo Cầm rời giường, bên đông sương cũng bắt đầu có động tĩnh. Trong phòng châm một ngọn đèn cầy, phản chiếu bóng người hơi hơi lay động, thi thoảng lại có tiếng trò chuyện vọng ra, tiếng nói rất nhỏ nên không nghe được rõ ràng. Bảo Cầm đứng dưới hiên nhà nhìn một chốc, ngẩng đầu hỏi Lý Duy: “Thái tử sẽ trọ ở chỗ nào?” Lý Duy đáp: “Dịch quán trong trấn, hoặc là tới thẳng Khúc thành.”
Đột nhiên có tiếng gõ cổng, vừa hùng hổ vừa gấp gáp. Ai lại tới vào lúc này? Cả hai ngơ ngác nhìn nhau, Lý Duy ra sân, Bảo Cầm theo phía sau, vừa mở cửa ra liền trông thấy Triệu phò mã đầu đầy mồ hôi đang đứng ngoài. “Ngươi!” Đối mặt với hai người, Triệu phò mã quả thật rất xấu hổ, nhưng gã không kịp liếc bọn họ một cái, vọt thẳng vào trong Lý gia, “Điện hạ! Xảy ra chuyện lớn rồi!”
Thái tử mở cửa phòng, nhíu mày nói: “Hô to gọi nhỏ cái gì vậy?” Triệu phò mã thở hổn hển, nói từng chập đứt quãng: “Tam vương gia, đã biết điện hạ tới Khúc thành. Tin tức truyền đi chậm, sáng nay mới đến tay thần, sợ là đám bên kia đã hành động từ mấy hôm trước!” Sắc mặt thái tử hơi trầm xuống, hắn gật đầu: “Đúng lúc lắm. Tiểu Cổ, thu thập nhanh một chút, chúng ta đi luôn!” Triệu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mai-nhuc/3229212/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.