Mấy ngày nay y đến chỗ tự khanh làm thư đồng. Tự khanh cũng thấy lạ, bèn hỏi.
"Ngươi là thiếu khanh mà bị bắt làm thư đồng không oán trách sao?"
Y không nói tiếp tục mài mực, tự khanh bèn nói tiếp.
"Hôm trước ti chức nghe nói ngươi đến chỗ tư vụ lấy ghi chép mấy vụ án?"
"Phải."
"Là chuyện của Thần Dương công chúa phải không?"
"Ngài biết rồi sao?"
"Bắt đầu từ mấy năm trước điện hạ đã xem Đại lý tự như cái gai trong mắt rồi. Ngươi là người của điện mà cô thể vào đây được chứng tỏ trong mắt người ngươi không phải người bình thường."
"Vậy tại sao tự khanh không nghĩ tới đó là đặc ân vì ti chức từng cứu công chúa điện hạ."
"Trong mắt Thần Dương công chúa, cho dù ngươi có cứu ngài ấy bao nhiêu lần nhưng chỉ cần là người không để trong mắt thì cũng chỉ là kẻ qua đường thôi."
Nói rồi đưa một vài tờ giấy qua cho y.
"Cầm lấy."
"Đây là?"
"Cái này là vụ án mất tích ngoài cung. Ngươi đi điều tra đi."
"Vâng." Trong đầu y nghĩ hôm trước còn không thèm để ý mình hôm nay lại giao việc, chắc không dễ rồi. Y ra ngoài nhanh đến chỗ tư vụ.
Trước khi gặp tự khanh y đã đem đống ghi chép trả lại cho tư vụ rồi nên bây giờ phải đến để tìm thông tin.
Tư vụ vừa thấy y vào đã ngạc nhiên hỏi.
"Sở thiếu khanh sáng đến trả sách, sao giờ lại đến tìm ta rồi?"
Y tiến tới đưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mai-mai-yeu-nang/2767967/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.