Càng Đức Điện
"Haha! Hay! Giỏi lắm!"
Triệu Vương thấy Thiên đế cười tươi cũng nói:
"Hoàng huynh xem như tìm được tiểu tế giỏi giang rồi."
"Vương gia quá lời rồi." Sở Thiên Vũ nói.
"Lúc đầu ta vẫn còn thắc mắc tại sao đệ lại lên tiếng giúp đỡ tên tiểu tử này, hóa ra hai người đã bàn trước với nhau rồi."
"Cũng không phải vấn đề to tát gì. Cậu ấy có ơn giúp Triệt Nhi, xem như việc này là trả ơn. Vả lại cũng không thể để Ninh Tuyết mang oan khuất cả đời được."
"Lần này nếu không có đệ thì chắc Tuyết Nhi thật sự không rửa sạch thanh danh rồi."
Triệu Vương cười cười, ông nói:
"Người mà huynh nên cảm ơn là tiểu tế của huynh mới phải, đệ không có công lao gì đâu."
"Hửm??"
"Người chủ trương cũng như làm mọi việc là Thiên Vũ, cậu ấy biết một mình cậu ấy không thể làm mấy vị đại thần trong triều tin tưởng nên mời nhờ đệ giúp phần đó thôi."
Thiên đế nghe vậy nhìn sang Sở Thiên Vũ, ông nói:
"Xem ra lúc ngươi nói muốn vào đại lý tự đã có mục đích hết rồi."
"Lời thần đã hứa thôi sẽ không bao giờ quên, đó cũng là việc mà thần phải làm."
"Ừm, đúng là thật những việc ngươi làm ta ta thấy."
Sở Thiên Vũ liền đắc ý, y nói:
"Vậy có phải nhạc phụ đại nhân đã chịu công nhân đứa con rể này rồi không."
"Ai là nhạc phụ của ngươi chứ!" Thiên đế nhanh chóng phản bác.
Triệu Vương ở kẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mai-mai-yeu-nang/2767908/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.