Như Yên thấy vậy liền đứng lên phủi phủi bụi đất trên quần áo rồi đưa mắt nhìn nam tử kia từ trên xuống dưới một lượt.
Lúc Như Yên ngẩng đầu lên thì nam tử kia trông thấy nhan sắc diễm lệ kia trong nhất thời không khỏi ngẩn người.
Như Yên đánh giá xong thì vội hành lễ
_Tham kiến vương gia
Vội thu về bộ dạng ban nãy_Khụ, khụ...miễn lễ
_Tạ vương gia
_Giọng hát của cô nương rất hay làm cho bản vương nhất thời tò mò nên đã làm mất nhã hứng của cô nương xin thứ lỗi
_Tiểu nữ không dám, là tiểu nữ không cẩn thận quan sát xung quanh, nhất thời phá tan yên tĩnh làm vương gia chê cười một phen rồi-Như Yên khom người nhận lỗi
_Là do ta muốn ngắm phong cảnh xung quanh nên mới phi thân lên cao với lại bị mấy cành hoa này che khuất cô nương không thấy cũng bình thường thôi mà!
_Tạ vương gia không trách tội
_Cô nương mới nhìn đã biết thân phận của ta xem ra nhãn quan rất tốt
_Thật không dám múa rìu qua mắt thợ chỉ là tiểu nữ đã từng xem qua một cuốn sách viết về chất liệu y phục theo từng quan phẩm, cấp bậc, địa vị...nên nhìn y phục trên người vương gia và ngọc bội đeo bên trái nhận thấy là đồ vật thuộc hoàng thất mà y phục Hoàng Thượng mặc là Long Bào, y phục của thái giám, thị vệ lại khác nên mới mạo muội đoán ngài là vương gia
_Xem ra cô nương không những xinh đẹp mà lại còn tài trí không biết cô nương tên gì là con cái nhà ai?
_Tiểu nữ họ Liễu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mai-mai-yeu-nang-vuong-phi-cua-ta/40913/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.