Vương gia lắc đầu cười rồi đi về hướng ngược lại, Thất Thất cứ tưởng Tứ vương gia nhìn mình nên trong lòng phơi phới tủm tỉm cườiNhững bước chân đến đại sảnh cảm thấy nặng dần, trong lòng có chút hồi hộp
"Mình sắp được gặp rồi, người mà mình mong mỏi được biết mặt và gọi một tiếng cha"
Bước vào đại sảnh, đầu tiên cả ba nhìn thấy là bóng lưng của một người đàn ông. Người đàn ông từ từ quay lưng lại...là...là một lão mỹ nam, khuôn mặt hiền từ nhưng khá sắc nét.
_Con gái thỉnh an cha-Dương Dung và Thất Thất đồng thời hành lễ
Như Yên thấy vậy cũng bắt chước làm theo_Con gái thỉnh an cha
Liễu đại nhân Liễu Xích Lâm đưa tay đỡ con gái mình dậy nhanh chóng
_con đến rồi, thái y mau vào bắt mạch
_Cha...cha...cha, con ổn mà không cần bắt mạch đâu
_Ổn cái gì chứ ta ở trong cung nghe Thất Thất báo tin con bị ngã xuống hồ trí óc loạn cả lên nên ta đã mời Trương Thái y đến bắt mạch cho con
_Tham kiến đại nhân-Trương Thái y bước vào hành lễ
Trương Thái y tên:Trương Quách Nghi tuổi:23
_Mau bắt mạch cho tiểu thư...còn hai con tạm lui ra trướ đi
_Vâng
_TIểu thư mời ngồi-Trương Thái y mời Như Yên ngồi vào ghế để bắt mạch, thái y lấy ra một miếng đệm lót dưới cổ tay của Như Yên rồi bắt mạch...sau một hồi
_Tiểu thư do bị ngâm nước quá lâu cộng thêm sợ hãi tột độ đã làm ảnh hưởng đến phần đầu nên một phần kí ức có lẽ đã bị mất đi
_vậy phải làm sao để khôi phục
_có thể khôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mai-mai-yeu-nang-vuong-phi-cua-ta/40909/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.