Buổi chiều cô và mẹ mình cùng nhau nấu cơm, người thì lặt rau còn người thì rửa thịt cá. Còn ba của Tử Yên thì chơi cùng với cháu ngoại, ngôi nhà này tự nhiên hôm nay có rất nhiều tiếng cười, và tiếng nói chuyện với nhau.Đã từ rất lâu rồi mới có lại tiếng cười này …
Lý Nhã thấy con gái mình lâu lâu trầm tính, không nói chuyện.Chắc có lẽ vẫn còn bận tâm về chuyện của Cảnh Du.
" Con còn thương Cảnh Du không"
" Chuyện này đâu còn quan trọng nữa đâu mẹ, người ta bây giờ đang quen với tiểu thư gọi "
Giọng nói này sau giống như là đang ghen thế nhỉ,Phó Cảnh Du làm kinh doanh cho nên việc gặp gỡ với tiểu thư là chuyện bình thường. Nhưng trong 5 năm qua không có lấy người con gái khác cho nên bà vẫn còn lòng tin.Với lại mấy tháng trước nó còn đến đây quỳ đập đầu tạ lỗi cho nên Lý Nhã có chút thương xót.
" Chắc là hiểu lầm thôi,dù gì hai đứa cũng chưa có ly hôn mà …Nếu nó muốn tiến với người khác thì đã không đến đây quỳ tạ tội "
" Hôm nay mẹ bênh vực anh ấy sao "
" Mẹ chỉ nói đúng sự thật thôi,cứ cách vài tháng là nó lại đến đây quỳ và đập đầu"
" Con! Con không nói chuyện với mẹ nữa ". T𝘳ờ um 𝑡𝘳um huуền 𝑡𝘳ùm ⩵ T𝚁u MT𝚁UYe𝖭.𝖵n ⩵
Tử Yên có chút bối rối khi nghe mẹ mình kể lại, anh ta thật sự đã đến đây làm những chuyện như vậy sao..
Không! Không được mềm lòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mai-mai-mot-tinh-yeu/3427326/chuong-39.html