Phó Cảnh Du nằm gục trên bàn, dường như là anh đã quá say rồi.
Qua mấy ngày sau thì anh cũng bình tĩnh trở lại và sau đó thì về quê đến nhà ba mẹ vợ để tạ tội …
Phó Cảnh Du bước vào nhà thì thấy ba mẹ vợ đang ăn cơm,lúc này anh định lên tiếng hỏi thăm thì đã nghe tiếng mắng chửi của Bùi Tứ …
" Cậu mau về đi,ở đây chúng tôi không hoan nghênh cậu "
" Vì cậu mà con gái tôi nó đã bỏ đi rồi,như vậy đã vừa lòng chưa "
Lý Nhã lên tiếng trách mắng,tuy là mỗi tuần con gái điều gọi điện về nhà,nhưng mà bà vẫn không thể chấp nhận người con rễ này được nữa rồi …
" Ba mẹ,con xin lỗi.Hai người có thể nói cho con biết cô ấy đang ở đâu không"
" Phó Cảnh Du,cậu lì thật đấy. Tôi đã đuổi rồi vậy mà vẫn không chịu về "
Bùi Từ có chút tức giận nên đi vào trong nhà lấy chổi ra đánh lên ngươi của anh,ông đánh cho đến khi nào mệt thì thôi.Cảnh Du cũng để cho ba vợ đánh,bởi vì anh là người làm sai là người có lỗi với nhà họ Bùi.
Một lát sau thì Lý Nhã mới đi lại rồi can ngăn chồng mình,Phó Cảnh Du từ nãy giờ vẫn quỳ ở dưới đất.
" Cậu mau đứng lên rồi về nhà đi,sau này hai nhà chúng ta sẽ không dính dáng gì đến nhau nữa "
" Mẹ! Con xin lỗi,sau này con sẽ không như thế nữa "
" Bà đừng nói chuyện với nó nữa,mau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mai-mai-mot-tinh-yeu/3423250/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.