*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Trong sân trường
"Hai người họ đến với nhau từ khi nào vậy?"
Tưởng Duật Hân nghiêng đầu qua, nhìn Lưu Bỉnh Vĩ và Thạch Triển Vũ đang đút cho nhau ăn, rồi hỏi hai người đang đứng bên cạnh.
Châu Thư Dật nhún vai một cái, cũng tự hỏi: "Chẳng trách gần đây Bỉnh Vĩ rất hiếm khi chạy đến khoa bọn tôi làm loạn."
Rõ ràng là sinh viên năm thứ tư khoa Luật nhưng anh ta vẫn luôn chạy đến lớp bọn họ làm phiền, có mấy lần còn bị sinh viên năm nhất khoa Tài chinh kinh tế hiểu nhầm là sinh viên năm cuối của khoa mình.
Phương Chính Văn tiếp lời cậu bạn thân, tiếp tục bóc phốt: "Cậu ta đến khoa mình làm loạn còn chẳng phải vì cậu sao."
"Tôi á?"
"Chả lẽ cậu không nhận ra là cậu ta đối với cậu───"
Mới nói được một nửa nhưng Phương Chính Văn đã nhìn thấy Cao Sĩ Đức đang đứng phía sau Châu Thư Dật, anh giơ ngón trỏ lên lắc đầu ngăn cản vì vậy cậu ta đành đổi sang chủ đề khác.
"Bởi vì cậu là chủ tịch câu lạc bộ bơi lội, thế nên Lưu Bỉnh Vĩ mới hay chạy đến tìm cậu để bàn về việc tham gia các hoạt động đó thôi. Đúng rồi... Duật Hân anh đói quá, chúng ta đến nhà ăn mua cái gì đi."
Phương Chính Văn ném lại câu nói này, rồi lập tức giơ tay lên khoác vai bạn gái, cùng Tưởng Duật Hân bước vào nhà ăn dành cho sinh viên.
"Cái gì chứ?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mai-mai-la-so-1/218784/chuong-7-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.