Tin nhắn offline thứ nhất: “Xin lỗi em, dạo này anh không lên mạng được… Anh ở nước Mỹ, bang Massachusetts.”
Mắt Lăng Lăng mờ đi, đầu óc quay cuồng choáng váng. Cô lắc lắc cái đầu đang quay mòng mòng, nghĩ rằng mình bị hoa mắt, trấntĩnh nhìn kỹ lại cái nick trên khung chat, rồi lại nhìn những chữ bêndưới.Vĩnh viễn có xa không: bang Massachusetts, nước Mỹ.Xa quá…Sức lực trên người Lăng Lăng bỗng chốc xẹp lép, conchuột trong tay đứng sựng! Thân thể cô xuội lơ dựa vào ghế, chỉ có ánhmắt vẫn không cam tâm nhìn chằm chằm hai chữ: nước Mỹ! Tạo hóa thật trêu ngươi…Cách nhau cả Thái Bình Dương, gần như nửa vòng tráiđất, chênh nhau tận mười ba tiếng đồng hồ…Tình yêu như vậy làm sao cóthể đơm hoa kết trái? Biết rõ không thể có kết quả nên cần phải từ bỏngay khi còn chưa bắt đầu, hay là nên đợi cho đến khi cả hai thương tích đầy mình rồi mới kết thúc… Đây là lần đầu tiên trong đời cô phải đốimặt với một lựa chọn khó khăn như thế, không biết qua bao lâu, môi côkhẽ nhếch thành một nụ cười chua xót…“Trên thế giới có đến mấy tỉ đàn ông, tại sao mìnhphải yêu anh ta chứ?!” Lăng Lăng lấy lại sức, ngôi thằng dậy, đặt ngóntay có phần tê liệt lên con chuột, tiếp tục đọc những tin nhắn tiếptheo!“Chúc mừng sinh nhật em!” Thời gian nhắn là không giờkhông phút ngày bảy. Lăng Lăng mở thiết đặt cá nhân trên QQ lên, lúctrước cô sơ ý đã điền cả sinh nhật vào. Ngày bảy đúng là sinh nhật củacô nhưng cô đã quên khuấy mất, buổi sáng mẹ gọi điện dặn cô ăn mì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mai-mai-la-bao-xa/206357/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.