Chớp mắt, năm ba đại học đã trôi qua hơn phân nửa.
Từ khi giao duvới anh bạn online “khoa học gia”, nhóm bạn cùng phòng của Lăng Lăng đều nhất trí cho rằng cô cũng phát triển theo chiều hướng “khoa học gia”luôn.
Cô không tin mình có bất kỳ điểm nào không bình thường, chỉ có đi đường cũng cười, ăn cơm cũng cười, đến lớp ngồi chép bài cũng cười,thậm chí nằm ngủ trên giường cũng thấy cười… Trong phòng tự học yênlặng, Liên Liên đứng trước mặt Lăng Lăng lắc lắc ngón tay, đem cô nàngđang ngồi ngẩn ngơ thẩn thờ trở về thực tại: “”Mạch mô phỏng và mạch số” buồn cười lắm à? Cậu đã đọc phần lời tựa cả chục phút rồi.”
“Cũngđược, không buồn cười lắm.” Cô ngồi lại ngay ngắn, mở sách ra, miễncưỡng tập trung tinh thần hơn nửa tiếng, nhưng trong lòng nhấp nhổmkhông yên, ngón tay cứ ngứa ngáy.
“Bạn yêu à… Ba ngày rồi tớ chưaonline.” Cô ngọt ngào năn nỉ Liên Liên ngồi bên, giơ một ngón trỏ lên vẻ tội nghiệp: “Cho tớ đi một tiếng thôi, tớ hứa sẽ về đúng giờ.”
“Miễn đi!” Nhớ tới việc Liên Liên từ năm giờ rưỡi sáng đã tới trường giúp côgiữ chỗ, cô nằm soài lên cuốn sách tiếp tục ghi nhớ những điểm quantrọng, trước mắt đều là chữ nghĩa to oành nhưng cứ đọc chữ nào quên chữđó, nửa giờ sau, cô nhích đến bên tai Liên Liên: “Nửa tiếng được không?Thi xong tớ cùng cậu đi dạo phố.”
“Tớ không rảnh!”
“Tớ mời cậu ăn món cá hấp cậu thích nhất nhé!”
Thấy mắt Liên Liên sáng lên, cô liền chớp thời cơ: “Cộng thêm một suất gà kho ớt nữa, được không?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mai-mai-la-bao-xa/206355/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.