Mùi thuốc tràn ngập khu nhà khoa Vật liệu bỗng biến thành hương thơm tươi mát!
Cho dù ngồi trong phòng thí nghiệm đọc tài liệu khô như ngói, từ khóe môiđến chân mày đều thường trực nét cười. Lăng Lăng cắn bút, những chữtiếng Anh mơ hồ trước mắt, cô lại nhớ đến một màn lúc sáng sớm nay.
Cô nhẹ nhàng sải bước thẳng tiến khoa Vật liệu, vừa đến cửa chính, liềnthấy Dương Lam Hàng từ phía trước đi tới. Vì chung quanh có nhiều sinhviên ra ra vào vào, cô chỉ có thể làm bộ hờ hững chào anh: “Chào buổisáng, thầy Dương!”
Anh mỉm cười khẽ nghiêng người rồi đi qua. Xa cách hệt như chào hỏi với các sinh viên nữ khác.
Cô hơi thất vọng thu hồi nụ cười ngọt ngào nơi khóe miệng, đi ngang qua anh, cảm xúc lẫn lộn trong thoáng chốc.
Khi hai vai sượt qua nhau, anh nhẹ giọng hỏi: “Tối qua ngủ ngon không?”
Cô len lén liếc nhìn xung quanh một cái, nhỏ giọng nói: “Hơi khó ngủ…”
“Anh cũng vậy…”
Chỉ một câu đơn giản, ngay cả ngữ điệu cũng nhẹ nhàng thản nhiên, thế nhưng cô lại mất hồn. Đứng trên hành lang mà quên mất mình đang ở đâu.
“Lăng Lăng!” Có người từ sau lưng đập nhẹ cô một cái. “Đang nghĩ gì vậy? Cười ngọt lịm thế kia?”
Lăng Lăng giật mình, quay đầu vừa thấy Tiếu Tiếu, lập tức thu hồi nụ cười trên môi, nói: “Không có, đang xem tài liệu thôi.”
Xì-căng-đan giữa nữ tiến sĩ và thầy hướng dẫn bị người ta truyền nhau rêu rao trênmạng, dẫn đến vô số tranh luận. Nếu chuyện bại lộ, sự nghiệp cô sụp đổcũng chả sao, nhưng Dương Lam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mai-mai-la-bao-xa/1266876/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.