“Lăng Lăng, anh… anh chính là người bạn trai em chưa bao giờ gặp mặt kia!”
Lăng Lăng đã sớm đoán được sẽ có sự kiện chấn động xảy ra, nhưng thế nàycũng quá sức nha… Sấm sét rung chuyển ầm ầm trong đầu Lăng Lăng, đem mọi ký ức của cô nổ tan tành thành mảnh vụn, phân tán đi từng góc. Cô tậnsức muốn tìm ra mối quan hệ logic nào đó từ trong đầu óc bị oanh tạc đến bấn loạn, nhưng lại phát hiện bản thân hoàn toàn không lý giải nổi cáigì cả…
Không thể nào! Lăng Lăng kiên định lắc đầu: “Anh gạt em! Làm sao anh có thể là anh ấy được…”
Người kia ở bang Massachusetts của Mỹ, Dương Lam Hàng ở Trung Quốc, đươngnhiên là trở về từ Massachusetts. Người kia là một “nhà khoa học”, cảcuộc đời theo đuổi giải Nobel, Dương Lam Hàng, dĩ nhiên cũng coi như làmột nửa rường cột quốc gia. Người kia mặt mũi giống Albert Einstein… Tất nhiên… Cô chưa từng tận mắt thấy qua…
Dương Lam Hàng cười khẽ, tay trái nghịch tóc của cô, cuốn vào giữa các ngón tay.
“Em biết không? Không phải anh nhớ nhầm, thiếu một ngày, không phải thời gian, mà là khoảng cách…”
Cô không quên:
Người kia từng nói: Ba trăm bốn mươi lăm ngày qua, anh không hề nhớ đến em.
Cô nói với anh: Anh nhớ sai rồi, là ba trăm bốn mươi sáu ngày!
“Với anh mà nói chúng ta xa nhau chính xác ba trăm bốn mươi lăm ngày, anh ít hơn em một ngày, bởi vì anh dùng ngày đó để vượt qua khoảng cách giữaanh và em. Ẩn ý của anh, em không nghe ra…” Đầu ngón tay ấm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mai-mai-la-bao-xa/1266873/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.