Cô đi chuẩn bị một số đồ để đưa đến cô nhi viên như bánh kẹo, và đặc biệt là những con thú bông mini cực dễ thương. Còn anh thì chuẩn bị xe
Khi vừa ra khỏi cổng, cô thấy anh đã đứng đó, cô mỉm cười rất vui
Reng reng
Điên thoại anh reo lên
Đầu dây bên kia là giọng một người phụ nữ, là mẹ anh
' con à, vân vân nhập viện rồi, con bé bị ngất xĩu, con tới đây nhanh lên'
'Dạ con tới liền'
Anh gấp gáp nói, rồi quay sang cô
'Anh có việc, em tự bắt xe đi đi'
Nói rồi anh nhanh chóng lên xe, đạp ga đến với triệu vi vân là người hắn yêu nhất
Cô thì cứ đứng đó mãi, cô biết là anh đi đâu, trong lòng cô bây giờ rất đau, đau đến nổi cô ngồi xuống nền đường
' ha..ha..ha' cô cười nhưng tròng lòng đau xót
Cô nghĩ nếu mình bị vậy thì anh có hao tâm đến vậy không. Chắc chắn là không rồi, cô sao có thể so sánh với vân vân đó chứ
Không vì vậy mà cô bỏ cuộc, cô đứng dậy, bắt taxi đi đến cô nhi viện
Khi đến nói, nhìn thấy bảng hiệu nhỏ làm cô cảm thấy ấm lòng. Cô đã sống ở đây từ khi 4 tuổi, ba cô không may qua đời vào một vụ tai nạn, mẹ cô cũng vì đau buồn, dù thương cô nhưng mẹ vẫn không chịu nổi đã kích nên đã đi theo ba. Từ đó cô trở nên mồ côi, không có họ hàng gì cả
Trở lại thực tại, cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mai-mai-khong-the-tha-thu/2878365/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.