Không còn mặt nạ, gương mặt Lãnh Mặc Nghiên dần lộ rõ ra không khí. Khuôn mặt góc cạnh rõ ràng, mang đầy vẻ thánh khiết, tựa như thiên sứ. Nhưng khi nhìn đến đôi mắt tà mị cùng với nụ cười hồ ly kia thì vẻ thuần khiết như thiên sứ gì đó đều biến mất tăm. Giống như một thiên sứ bị sa đoạ trở thành ác ma.
Chỉ là lúc này mái tóc Lãnh Mặc Nghiên rũ xuống, che bớt một bên mắt cho nên nhìn qua Lãnh Mặc Nghiên có vẻ ôn hoà hơn nhiều.
Mẫn Nguyệt tuy mỗi ngày đều nhìn thấy gương mặt yêu nghiệt của Nam Cung Âu Thần nên đã sớm miễn dịch nhưng khi thấy Lãnh Mặc Nghiên vẫn có chút sững sờ, bởi vì cô đã từng gặp Lãnh Mặc Nghiên! Không, phải nói là đã từng gặp Lãnh Mặc Nghiên với gương mặt thật sự của anh ta, khi không đeo mặt nạ.
Lần thứ nhất là khi cô vừa về nước không lâu, lúc đi dạo phố với Điềm Điềm suýt bị đụng xe thì anh ta đã cứu cô. Lần thứ hai chính là lần cô bắt gặp chuyện Âu Thần và Hạ Linh Lung ở công ty sau đó đến bờ sông khóc, cũng chính anh ta là người an ủi cô.
Người đàn ông dịu dàng như thiên sứ đó cô nghĩ thế nào cũng không ngờ lại chính là Lãnh Mặc Nghiên.
Lãnh Mặc Nghiên bị bại lộ cũng không có hốt hoảng, chỉ thản nhiên ngồi xuống ghế, một chân bắt chéo, một tay hất mái tóc lên.
"A, bị cô phát hiện rồi. Lần trước từng hứa với cô, nếu còn có thể gặp lại thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mai-mai-cung-chieu-em/3225321/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.