Người của Nam Cung Âu Thần nhanh chóng đi vào đưa Lâm Quân ra ngoài, còn thuận tiện xách theo hai tên sát thủ thất bại kia.
Đến khi Lâm Quân bị cưỡng ép lôi ra khỏi Lưu Ly Bảo, thì tiếng hét thê lương của ông ta vẫn quanh quẩn cả đại sảnh. Chuyện của Lâm Quân cứ như vậy mà kết thúc.
Mẫn Nguyệt vùi đầu thành một cục trong ngực Âu Thần, không hề để ý đến ông ta. Anh lo sợ cô thấy khó chịu nên càng ôm chặt cô hơn, động tác dịu dàng vỗ nhẹ lưng cô.
Những người khác thấy hình ảnh hai người ôm chặt nhau như thế liền biết điều mà lui ra ngoài, để lại thế giới riêng cho bọn họ.
Sau một hồi trầm mặc, Mẫn Nguyệt rầu rĩ hỏi: "Tại sao không giết ông ấy?"
Âu Thần cúi đầu, phát hiện cô vẫn nằm trong lòng anh thì khoé môi khẽ kéo lên.
"Anh biết, tuy ngoài mặt em nói hận nhưng thật ra em vẫn để ý đến ông ta. Dù sao đó cũng là ông ngoại của em, anh sẽ không lấy mạng ông ấy."
Thân hình cô chợt cứng đờ, giọng nói lên cao. "Em đã nói rồi, giữa em và ông ta không có quan hệ gì hết, anh cũng không cần để ý đến."
"Thật sự không để ý đến sao? Vậy thì tại sao lúc nãy em lại để cho Lâm Quân uy hiếp mình? Anh biết với thực lực của em tuyệt đối không thể xảy ra chuyện đó được. Có phải em nghĩ nếu Lâm Quân đã hối hận thì sẽ giúp ông ta một tay, không để ông ấy bị giết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mai-mai-cung-chieu-em/3225300/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.