Lúc bác Trương nói lại chuyện này với Nam Cung Âu Thần, anh cũng chỉ giật mình một chút rồi nhẹ giọng nói “Cứ làm theo ý em ấy đi“. Sau đó lại xoay người đứng bên cửa sổ trầm ngâm như đang suy nghĩ việc gì đó. Bác Trương thấy như vậy cũng biết là anh chắc đang nghĩ tới người kia nên cũng không làm phiền, bước ra khỏi phòng. Bác Trương làm việc rất có hiệu quả, được sự đồng ý của Nam Cung Âu Thần liền kêu người đến sơn lại phòng. Trong lúc đó Mẫn Nguyệt nhà ta chơi đùa với mấy con thú bông đến nỗi ngủ quên. Đến lúc bác Trương lên gọi Mẫn Nguyệt xuống ăn cơm thì việc sơn lại phòng đã xong, chỉ có khiến Mẫn Nguyệt tròn mắt nhìn, trong lòng thì tấm tắc khen hiệu suất làm việc thật cao a. Mẫn Nguyệt nhanh chóng rửa mặt sau đó lại theo bác Trương xuống phòng ăn, tới nơi đã thấy hơn mười món ăn khác nhau được đặt ngay ngắn trên bàn. Yên vị ngồi trên ghế, Mẫn Nguyệt liền tìm kiếm xung quanh, tại sao lại không thấy Thần ca ca. “Thiếu gia Âu Thần còn đang bận việc nên nói con cứ ăn cơm trước.” Bác Trương thấy Mẫn Nguyệt dòm ngó xung quanh cũng biết là cô bé đang tìm nhị thiếu gia nên liền tốt bụng giải thích. Mẫn Nguyệt gật đầu tỏ vẻ mình đã biết, sau đó mới bắt đầu ăn cơm, trên bàn có rất nhiều mình món cô bé thích nhưng Mẫn Nguyệt lại cảm thấy không có mùi vị. Trong một tháng qua ngày nào cũng có Thần ca ca ăn cơm chung, bây giờ đột nhiên không thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mai-mai-cung-chieu-em/3225221/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.