Anh nhếch mép rồi tiến lại gần sát cô. Cô vừa khóc vừa hét lên trong sợ hãi, lại còn huơ tay múa chân lung tung. Lúc này anh mới bật cười khanh khách, lùi ra xa, lấy chiếc áo thun khô ráo mặc vào, bảo:
- Thôi được rồi! Nín đi! Giỡn với em chút thôi. Tôi không có hứng thú với kiểu con gái như em đâu.
Cô nhìn anh bằng đôi mắt ướt đẫm, bực dọc hét vào mặt anh:
- Anh giỡn kiểu gì vậy hả?
Cô vừa lau nước mắt vừa lườm anh:
- Làm người ta sợ muốn chết. Mà có thật là anh sẽ không giở trò gì với tui không đó?
- Nếu em đã không tin thì nói gì cũng thừa. Em nên nhìn lại mình đi! Not my style!
- Vậy tự nhiên anh cởi áo ra làm chi?
- Thay áo, em không thấy áo tôi bị ướt hả?
Cô bất giác xấu hổ vì thái độ thái quá của mình:
- Ờ... Tui biết rồi.
Ngoài trời mưa vẫn cứ rơi, trong lều cô nam quả nữ lặng lẽ mỗi người một góc, chẳng thèm quan tâm đến nhau. Lúc lâu sau, do không khí quá im lặng và tẻ nhạt, mưa thì vẫn chưa tạnh nên Thuỳ My mới giả vờ ngây ngô, bắt chuyện lại với anh thanh niên kia.
- Anh đi cắm trại có một mình thôi sao?
- Thấy rồi còn hỏi.
- Cảm ơn... vì đã giúp tui.
- Không có gì.
- Anh cắm trại qua đêm luôn hả?
- Không.
- Vậy lát anh về, anh dắt tui ra khỏi đây với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mai-mai-cho-em/2589999/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.