Thuỳ My có chút bối rối trước câu hỏi của Minh Trân: "Chị ấy đã bắt đầu. Nếu mình trả lời là muốn bước chân vào hào môn thì không biết chị ấy có ném tiền vào mặt mình không ta? Còn nếu mình trả lời là vì mình thích anh thì chị có hất nước vào mặt mình không? Cái ly nước trên bàn cũng nhỏ, bao nhiêu nước đó chắc cũng không đến nỗi ướt áo. Nhưng thay vì ướt áo thì bị ném tiền vào mặt vẫn lợi hơn. Đùa thôi! Biết có đến được với anh không mà suy nghĩ lung tung." Cô mỉm cười, bộc bạch:
- Thật ra thì lúc đầu em không nghĩ là mình sẽ yêu anh Minh Trần vì lúc trước anh lạnh lùng và ít nói lắm. Tụi em cũng không thường xuyên gặp hay đi chơi cùng nhau, đa phần là chỉ nhắn tin qua lại. Có chuyện gì thắc mắc thì em nhắn tin hỏi anh, anh sẽ giải đáp giúp em. Mối quan hệ của tụi em chỉ dừng lại ở đó. Cho đến một ngày...
Chiều hôm đó, Thuỳ My và mấy người bạn có xảy ra tranh cãi trong lúc làm việc nhóm nên cô đang cảm thấy rất mệt mỏi và chán nản. Rời khỏi trường, cô không về nhà mà lang thang ngoài công viên, cô ngồi xuống băng ghế dài, lặng lẽ nhìn dòng người qua lại đến chạng vạng tối. Cô thở dài một tiếng rồi đứng lên định ra về thì bất thình lình bị ăn một cái tát trời giáng từ một người phụ nữ lạ mặt. Bà ta quát cô:
- Con khốn, sao mày dám cướp chồng người ta hả?
Rồi bà ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mai-mai-cho-em/2589958/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.