Tiểu Mãn dứt khoát ra khỏi công ty Kashi-a đi tới bến xe buýtkhông hề ngoảnh đầu lại. Luôn là người đối diện với sự thâṭ,Cô có thể chắc chắn rằng mình đang trốn tránh anh. Chỉ là côlại không muốn phủ nhận điều đó.
Thật ra Tiểu Mãn không muố́n nghĩ anh là anh Hạo Thiên-người mà hôì bé cô đã theo đuổi chết đi sống lại nhưng trái tim cô cứđập thình thịch mách bảo đó là Hạo Thiên. Phiền chết đi đượctại sao......
Trong lúc chờ tuyến xe, Tiểu Mãn rút liện thoại ra gọi điệncho trưởng phòng. Cô nên thông báo sự việc lần này cho trưởngphòng biết.
Nghe giọng điệu của trưởng phòng cứ như biết trước kết cục thất bại này của cô vậy.
Đại khái an ủi cô bảo cô đi tìm cách khác. Tất nhiên rồì. Cô đã tìm ra các tập đoàn có tiếng ở đây.
Đó là công ty Houtoku, công ty thứ năm mà hôm nay cô đã vào. Không biết hôm nay là ngày xui xẻo hay ngày gì của cô nữa. Đi nămcông ty thì bị từ chối cả năm. Hai công ty đầu tiên cô đến thìmay ra họ còn mời cô uống nước nói chuyện. Ba công sau cô cònchưa nói gì họ đã từ chối thẳng thừng.
Thật là rối lòng người mà.....
Tiểu Mãn lặng im suy nghĩ. Cô nghi ngờ có người đứng sau chuyện này.
Ngoại trừ mẹ con Thanh Thanh ra thì cô có đắc tội với ai đâu.Mà chắc chắn cũng không phải do hai mẹ con họ làm. Vương HảiHà đâu có rảnh tơí mức đi phá công ty của bố. Dù gì thì bàta và Trương Thanh Thanh cũng phải sống nhờ vào tiền mà bốkiếm được từ công ty đó.
Vậy thì là ai nhỉ.....
Tiểu Mãn nghĩ đi nghĩ lại mà chả nghĩ ra là ai. Cô đành trởvề công ty mà quên mất người mà cô vừa trở mặt đó là HạoThiên.
Về phần Hạo Thiên, bây giờ đang cầm điện thoại nở bụ cười hết sức đắc ý. Anh chỉ có gọi mấy cú điện thoại mà đã khiếnTiểu Mãn cả ngày nay sống dở chết dở. Để cho cô nghĩ ra làanh làm thì cô sẽ không tha cho anh là cái chắc.
-----
Lúc về đến công ty thì trời đã sẩm tối, Tiểu Mãn thất bạinghe trưởng phòng lải nhải một hồi rồi mới bước ra ngoài.
Có thể do ngủ nhiều nên giờ này Tiểu Mãn không muốn ngủ nữa.Ăn xong lăn qua lăn lại trên giường chán tới nỗi không thể nàochịu nổi.
Đang chán vậy mà trong đầu đột nhiên hiện lên khuôn mặt đẹp trai anh tuấn của người nào đó. Sau đó lại hiện lên ba chữ “anhHạo Thiên“. Ba cái chữ này tự nhiên bay tới đập vào khuôn mặtcủa ai kia trong đầu cô.
Sao lại nghĩ linh tinh vậy.....
Tiểu Mãn lắc đầu để tách hai cái hình ảnh đó ra khỏi đầu
Không hiểu Tiểu Mãn lắc tới nỗi thông minh hay là do hôm nay côcó quá nhiều chuyện cần phải suy nghĩ mà giờ đây sâu chuỗilại và tìm ra được câu trả lời “ai là người đã hãm hại cô”
Chết tiệt....còn ai vào đây nữa ngoài tên Hạo Thiên cô gặp hồi sáng chứ.
-Trần Hạo Thiên anh là đồ khốn kiếp, có giỏi thì anh công kích trước mặt tôi đây này, đừng có mà giở trò sau lưng tôi, nhưthế người ta gọi đó là bỉ ổi anh nghe rõ chưa.(t/g: lậy chịluôn)
Một khi đã tức giận, lời nói sẽ không kiểm soát nổi, huốnghồ gì hồi còn đi học Tiểu Mãn còn là lưu manh, trong lời nóicó thể thấy rõ sự thô tục và điêu ngoa.
Sau khi cô chửi xong mà bên kia vẫn im lặng không có tiếng động. Tiểu Mãn cho là mình bị coi thường định gồng lên chửi tiếpthì giọng nói trầm thấp lạnh lùng xen vào:
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]