Nhìn kĩ lại thì đó là chiếc khăn choàng cô mặc lúc ra đi…và có lẽ gói đồ kia đựng tro cốt của cô trong đó. Hắn vẫnthủy chung ngồi mãi nơi đó… với cô. Thời gian trôi nhanh, cảnhvật quanh đây thay đổi theo thời gian, gốc cây anh đào nho nhỏmọc ở mõm đá hắn dựa lưng vào giờ đây đã trở thành một câyđại thụ to lớn. Mõm đá này thoáng đó đã mọc đầy rêu phong…
Hắn bỗng lấy bàn tay vuốt nhẹ chiếc gói đựng tro cốt vàcất lời. Giọng nói không còn trầm ấp, ngọt ngào như trướcnữa, thay vào đó là chất giọng khàn đục, xa lạ làm người nghe chỉ cảm thấy nỗi đau trong đó mà thôi.
” Violet này! Anh đã thực hiện ước nguyện cuối của em rồinhé! Em muốn anh sống tiếp thật hạnh phúc… anh đã rất hạnhphúc. Một ngàn năm đối với vampire là khoảng thời gian khôngngắn… Một ngàn năm qua, ở bên em là điều khiến anh cảm thấyhạnh phúc nhất. Dù em không nói chuyện, không khiến anh bựcmình, không lỡ lời làm anh ghen, không thể cười với anh nữa…nhưng anh vẫn luôn hạnh phúc. Em là cả thế giới với anh. Chỉcần là em… chỉ cần là Violet Abertora.. anh đều yêu. Anh thựchiện nguyện ước của em rồi đấy! Bây giờ, anh sẽ thực hiệnnguyện ước của mình… chính là lại được bên em dù là ở nơi đâu đi chăng nữa… Anh yêu em! ”
Nói rồi hắn búng tay một cái. Trận pháp màu đỏ như máuxuất hiện bao lấy thân hình của hắn. Hắn mở gói đựng ra vàmỉm cười.
Cô thấy hắn tan biến… tan biến thành tro bụi. Những cơn gióthổi qua, tro cốt của hắn và của cô hòa lẫn với nhau và đitheo những cơn gió kia. Dù là rừng hay biển, hai người vẫn bênnhau…
Cảnh tượng này làm cô choáng ngợp. Thực muốn gọi ai đó đến cản hắn lại nhưng vô vọng. Cô không ngờ… không ngờ hắn lạidùng một ngàn năm chỉ để thực hiện ước nguyện của cô theocách riêng của mình…
Cô không muốn!!! Không muốn hắn chết… nhưng lại không nhẫn tâmnhìn hắn sống trong khổ sở như vậy. Người ta nói ông trời rấtcông bằng, lấy đi thứ gì thì sẽ có thứ khác bù lại. Nhưng sao lại đối với cô như thế… cô bất hạnh… bị chính số phận cướpđi mọi thứ. Vậy mà khi chết đi rồi, ông trời lại nhẫn tâm đểhắn như vậy… Cuộc đời cô đã hứng chịu lời nguyền bi thảmnhất… mình cô chưa đủ sao??? Vì sao phép màu không xuất hiện?Sao lại để hắn bị cuốn vào vòng xoáy khổ đau này cơ chứ?
Rồi cảnh vật xung quanh tan biến, trở về một màu trắngnguyên thủy. Cô thấy mình cô độc ở đây. Cô mặc một chiếc váydạ hội không dây màu đen kiểu cách đơn giản nhưng mỗi tất vảiđều in hoa văn vô cùng tinh xảo. Ở trung tâm phần áo có gắn một viên kim cương màu đen tuyền nhìn rất huyền ảo. Chân váy khôngcó điểm dừng, như phản ứng lan toả, xâm chiếm khoảng khôngtrắng.
Đau đớn từ đâu truyền đến tựa có hàng trăm, hàng nghìn mũikim đâm vào cô vậy. Viên kim cương đen kia dần dần trở nên nhạtmàu. Sự đen tối trong nó biến mất, khoảng khắc viên kim vươngtrong suốt, sáng lấp lánh hoàn toàn…. cô chẳng nhìn thấy gìnữa. Một khoảng không đen mịt mù.
Chuyện gì đây? Mọi thứ diễn ra nhanh đến lạ.
Cô cảm thấy vô cùng… kì dị?… Dường như tất cả giác quan trở lại…? Mở mắt ra…
Cô ngửi thấy hương hoa hồng nhè nhẹ, dễ chịu xung quanh. Nhấc tay lên. Khoanh đã!!! Chẳng phải tay trái của cô đứt rồi sao???Lý nào cô thấy tay mình vẫn còn!?
…Hay đây lại là một ảo mộng khác?
Cô từ từ quen dần với việc cử động. Áp hai bàn tay lên. Làmột tấm thủy tinh trong veo bao lấy nơi cô nằm. Dùng sức đẩy,tấm thủy tinh nhanh chóng được mở ra. Không khí nơi này thậttrong lành. Tay cô chạm phải một vật gì đó mềm, mượt, đem lạucảm giác vô cùng dễ chịu. Từ từ ngồi dậy nhìn thử… thì ralà mái tóc của người nào đó. Màu đỏ như hoa hồng… Là hắnrồi nhỉ!? Giấc mơ đẹp quá chừng! Cô rất rất muốn mỗi khi tỉnh dậy liền được nhìn thấy hắn. Nhìn quanh hóa ra cô đang ở trong một nhà thờ, không gian trang trí những loại hoa trắng muốt,xinh đẹp như hồng trắng, cúc trắng, lan trắng,… cùng với nhữngdải băng với họa tiết tinh tế bằng vải ren. Cô là đang năm trong một cái quan tài thiết kế như một chiếc giường mini.
Cô phân vân. Nếu đây là ảo mộng thì nó… quá tuyệt vời… Nhưng cô có một cảm giác… một cảm giác chân thật đến kì lạ.
” Shiki… đây… phải chăng chỉ là mơ? ”
Hắn nhìn cô với ánh mắt trìu mến
” Không! Đây là hiện thực, không phải mơ đâu Violet à… Em sống dậy rồi. ”
Cô luôn tin tưởng hắn. Dù cho ảo giác do cô nghĩ ra đi chăngnữa… thì Shiki trong mộng tưởng và thực tại sẽ không nói dốicô. Nếu đúng là như vậy… cô có chút không thể nghĩ thông được.
” Nhưng… điều này khó tin qua! E…em chết rồi cơ mà!? Sao có thể… ”
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]