Cô tỉnh dậy trong một nơi hoàn toàn xa lạ. Căn phòng được thiếtkế toàn một màu đen, chỉ có khung cửa sổ duy nhất mang tôngmàu xanh dương nhẹ nhàng. Thở hắt ra, cô thấy lòng mình nặngtrĩu. Suy nghĩ cho thứ tương lai mịt mù của bản thân sao xa vờiquá! Anh hai đã ra ngoài rồi, cô cũng nên rời đi thôi. Khoác lênchiếc áo choàng đen, cô nhấc từng bước nặng nề về dinh thựAbertora.
Bây giờ, chắc hắn đang chuẩn bị cho lễ cưới rồi! Có lẽ bắt đầutừ ngày hôm qua cô sẽ vĩnh viễn không thể gặp lại người đóthêm lần nào nữa. “ Chúc anh hạnh phúc! Phải thực hạnh phúcđấy!!! Tôi đã quyết định buông anh ra. Hãy sống xứng đángvới..... với..... sự hi sinh của tôi! “ Trong lòng thầm lặng nói với hắn những lời này, cô chua xót nghĩ ngợi. Thoáng chốc đã đến nơi, cô vô hồn đi đến phòng làm việc của mình.
Mở cửa đi vào, cô ngỡ ngàng khi nhìn thấy người ngồi ở chiếc ghế kia.
” Cuối cùng em cũng trở về, nhỉ!? “
” Ừ... Anh đến đây làm gì? “
Người con trai mà cô không dám nghĩ sẽ có cơ hội gặp lại đang ở ngay đây!?
” Xem ra em không muốn gặp anh? Hai ngày rồi đấy! Nhanh nhỉ!? “
Hắn nói nhưng gương mặt không biến sắc. Vẻ lạnh lùng, lãnh đạmquả có một mị lực lớn. Cô chẳng thể rời mắt khỏi bóng dángđó
” Uhm... nhanh thật! “
Nhanh sao? Đối với cô đó là khoảng thời gian cô đi lệch với sự níukéo của sự sống. Hắn chắc cũng không xem hai ngày qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mai-la-quan-gia-cua-em/1911638/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.