Những chuyện đã trôi qua, hết thảy đều là một hồi ức đẹp. Giống như một giấc mơ thật dài, thật sâu, cho đến khi tỉnh lại vẫn còn có thể tồn đọng lại dư vị ngọt ngào. Vị ngọt của đường mật, vị ngọt của tình yêu. Cho đến tận bây giờ, cái khoảnh khắc được người ấy tỏ tình, cô cảm thấy nó vẫn như chỉ vừa mới hôm qua vậy, rất đẹp, rất thơ mộng. Tình yêu thật khó hiểu, nó khiến cho con người ta say mê trong đó, trầm luân. Ngâm mình theo dòng chảy của tình yêu chẳng khác nào tự ngâm mình vào trong bồn rượu, say đến trời đất đều quay cuồng.
Tình yêu chính là thứ cố chấp nhất trên đời này, nhưng đồng thời cũng là điều tuyệt vời nhất. Ngày mai cho dù có ra sao, tương lai dù có như thế nào, chỉ cần người tình nguyện làm điểm tựa, ta sẽ cùng nhau vượt qua mọi chông gai. Yêu chính là như thế, không cần phải quan tâm đến chuyện được mất, không phải lo lắng điều gì sẽ xảy ra, cứ thế mà yêu thôi, yêu vì hiện tại, không phải vì quá khứ hay tương lai. Bởi vì, con đường phía trước vốn dĩ chẳng ai đoán trước được điều gì, là đầy gai nhọn hay cánh hoa hồng, thời gian sẽ cho ta câu trả lời thỏa đáng nhất.