Hai ngày nay Khánh Xuân bị cảm sốt nên chưa đến mười giờ đêm, cô đã lên giường trùm kín chăn. Trong số thuốc mà bố cô uống khi mắc bệnh lần trước còn thừa lại một ít. Trong đó có loại mang thành phần an thần nên uống vào là cô cảm thấy buồn ngủ. Đang chập chờn thì máy nhắn tin của cô réo vang. Lại là Tiêu Đồng! Cô cố chống cơn buồn ngủ, lục lọi tìm chiếc điện thoại di động gọi lại cho anh.
Tiêu Đồng nói, anh đang đứng trước một quầy điện thoại công cộng ngay tại bùng binh đầu thành phố. Bằng trực giác nghề nghiệp, Khánh Xuân nhận ra rằng lần này chắc chắn là có chuyện vì giọng Tiêu Đồng trong máy không giống với những lần cố nặn ra công việc để gặp cô trước đây. Cô hẹn gặp anh ở cầu vượt Kiến Quốc Môn. Đó là nơi mà nằm giữa khoảng cách giữa cả hai lúc này rồi vội vàng chạy xuống lầu, vẫy một chiếc taxi bảo chạy nhanh về hướng bùng binh. Đêm đã khuya, cô không muốn Tiêu Đồng đến nhà mình cho dù anh nói là mình có xe.
Không bao lâu sau, hai người đã gặp nhau dưới chân cầu vượt Kiến Quốc Môn. Quả nhiên là Tiêu Đồng đang có một chiếc Toyota thật sang trọng. Khánh Xuân leo lên xe và cuộc trao đổi diễn ra nhanh chóng trong khoảng mười lăm phút, Khánh Xuân bật di động gọi cho đội trưởng Lý Xuân Cường.
Mười hai giờ đêm, Khánh Xuân, Xuân Cường, Đỗ Trường Phát và tất cả những đội viên đội hình sự có thể liên lạc được đều tập trung về trung tâm chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mai-khong-nham-mat-2/2500627/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.