“Ngày mai xuất viện, tôi sẽ đến đón em.”
An Tuệ Mẫn nghe vậy có chút giật mình. Anh ấy.... anh ấy đổi cách xưng hô với cô rồi!?
“Dạ, cảm ơn anh. Anh mau đi đi.”
Cô mỉm cười thật tươi còn vãy tay chào anh. Cung Thần Vũ đứng hình mất 5s liền gật đầu rời đi. Cung Thần Vũ đứng dựa lưng vào cảnh cửa đưa tay lên trước ngực
“Thịch...thịch... thịch”
“Sao tự nhiên lại đập nhanh như vậy?! Có phải mình bị bệnh rồi không?”
Anh còn để tay lên trán kiểm tra thân nhiệt
“Vẫn bình thường, rốt cuộc là chuyện gì chứ.”
Bỗng nhiên anh nhớ lại lúc nãy cô cười với anh rất ngọt ngào liền không khỏi cảm thán
“Thật đáng yêu.”
“.............”
“Aaaa chết tiệt. Cung Thần Vũ, mày điên rồi.”
- -------------------------------------
Sáng hôm sau như đã hứa, Cung Thần Vũ đến đón cô xuất viện còn có bà Viên và Trịnh Ý Lan.
Tất nhiên là Trịnh Ý Lan không tình nguyện mà đến.
Nửa tiếng sau bọn họ đã có mặt tại biệt thự của Cung Thần Vũ. Nhận được ánh mắt sắc lạnh từ bà Viên, không nói anh cũng biết nên làm gì.
Anh bế cô vào nhà, nhẹ nhàng đặt cô ngồi lên ghế sopha. Bà Viên thấy vậy rất vừa ý. Còn An Tuệ Mẫn thấy vậy rất ngại, có nhiều người vậy mà.
“Tiểu Mẫn, con cố gắng nghỉ ngơi cho thật tốt nhé. Có thời gian bà sẽ đến thăm con.”
“Dạ con cảm ơn bà.”
“À bà có chuẩn bị ít đồ bổ trong bếp, một lát đầu bếp sẽ chuẩn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mai-khong-buong-tay/2919949/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.