Bên này Cung Thần Vũ sau khi xong việc liền gọi cho cô, nhưng gọi mãi không thấy ai bắt máy. Anh liền chán nản gọi cho Quản gia Lý
“Dạ thiếu gia.”
“Tuệ Mẫn đâu?”
“À chuyện đó...”
“Sao?!”
Quản gia Lý đành kể hết mọi chuyện xảy ra ở nhà cho anh. Anh vừa tức giận vừa lo lắng cho cô nhưng bây giờ anh không thể bay về ngay.
"Ông mau gọi điện cho bà tôi sang ngay đi"
“Dạ”
Quản gia Lý không chần chừ gọi ngay cho bà Viên, bà Viên nghe thấy liền cho người đi tìm cô. Còn bà thì nhanh chóng đi đến biệt thự của Cung Thần Vũ.
Bên này Cung Thần Vũ cũng bỏ lại hết công việc lên máy bay tư nhân nhanh chóng quay về.
“Thư ký Lâm, cậu gọi Tổng Giám đốc sang thay chỗ tôi đi.”
“Dạ...”
Trịnh Ý Lan đang ngồi ung dung uống trà vốn không biết bão tố sắp đến. Bà Viên hớt hả đi vào nhìn thấy lại tức giận hơn
“Ý Lan, con ruốt cuộc là đã làm ra chuyện tốt gì rồi?!”
“Mẹ, sao mẹ lại tới đây?”
“Còn biết gọi tôi một tiếng mẹ. Tiểu Mẫn cũng gọi cô một tiếng mẹ sao cô còn không biết tốt xấu làm khó nó.”
“Con...”
“Tôi nói cho chị biết, nếu con bé có mệnh hệ gì thì chị đừng trách tôi vô tình.”
Trịnh Ý Lan nghe thấy vậy liền quỳ xuống cầu xin bà
“Mẹ, mẹ con biết sai rồi. Con xin lỗi.”
“Nếu đã biết sai sao còn cố làm?”
Trịnh Ý Lan nghe vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mai-khong-buong-tay/2919931/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.