“Tiểu Mẫn, khi có thời gian...có thể đến đây với mẹ không?”
“Dạ được, con nhất định sẽ tới”
Không bao lâu sau, sức khỏe của Hạ Tuyết cũng khá hơn, mối quan hệ của hai gia đình đều trở lại như xưa. Bây giờ người vui nhất là An Tuệ Mẫn, bởi vì cô vừa sinh con còn được hai bà mẹ chăm sóc rất chu đáo.
Đứa nhỏ tên Cung Tuệ Dương, là một đứa con trai. Nó giống cô rất ngoan ngoãn nhưng khuôn mặt lại giống Cung Thần Vũ y như đúc làm cô cũng cảm thấy chạnh lòng. Nhưng không sao, giống chồng cô rất đẹp trai nha.
Cung Thần Vũ có con liền rất vui nhưng không được gần cô cũng không vui. Buổi tối khi cho con ngủ xong anh trèo lên giường ôm cô vào lòng thủ thỉ
“Vợ ơi”
“Sao anh?”
“Chờ em hết ở cữ ba tháng thật là lâu”
An Tuệ Mẫn nghe xong liền hiểu ý anh nói. Cô chỉ cười cười
“Chín tháng anh còn nhịn được huống chi là chỉ có ba tháng”
Vừa nói cô vừa đưa tay vuốt ve người anh, là cô cố tình, giỏi lắm.
“Em còn làm càn thì đừng trách anh nhẫn tâm”
Cung Thần Vũ bắt lấy bàn tay đang làm loạn kia. An Tuệ Mẫn nhìn vào ánh mắt anh làm sao không hiểu. Cô cười khúc khích
“Em biết rồi”
“Anh yêu em”
“Sao tự nhiên lại như thế, tối rồi đấy đừng làm em sợ”
“Anh yêu em, anh yêu em. Nói bao nhiêu lần cũng không cảm thấy đủ.”
“Em cũng yêu anh, rất yêu anh”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mai-khong-buong-tay/2919907/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.