Hạ Thiên Tường vẫn biết Đại Hoàng tính tình hung bạo, không được ngoan ngoãn như Tiểu Bạch. Vậy mà lúc này lại thấy nó trở nên hiền từ, dễ bảo, thì lấy làm lạ, bèn hỏi :
- Tỷ tỷ bản lĩnh cao thật, mới đầy một năm, mà đã rèn luyện được Đại Hoàng biến đổi cả tính chất.
Phi Quỳnh bật cười nói :
- Tường đệ đừng nịnh, tôi dẫu biết dậy bảo những loài ác thú, nhưng chưa tới bực thần thông để có thể biến đổi tâm tính hung dữ của con vật này được.
Hạ Thiên Tường ngơ ngác hỏi :
- Hay là Đại Hoàng cũng gặp kỳ ngộ gì chăng?
Trọng Tôn Phi Quỳnh đưa mắt nhìn Đại Hoàng, cười nói :
- Kỳ ngộ thì không, bất quá nó chỉ ăn trộm có một lần.
Đại Hoàng đứng bên nghe nói, bất giác cúi gầm mặt xuống, có ý xấu hổ.
Hạ Thiên Tường càng lấy làm kinh ngạc, cố hỏi cho kỳ được, Phi Quỳnh cười nói :
- Tái lão tiền bối vì gia gia tôi sắp thành đạo cần dùng một ít linh đan, nên mới đặc biệt chế riêng một lò, bị Đại Hoàng ăn vụng mất một nửa. Bất đồ sức thuốc mạnh quá, nó chịu không nổi, suýt nữa thì đứt mạch máu ra mà chết. May nhờ có Tiểu Bạch trông thấy nó đang lăn lông lốc ở bên cạnh lò thuốc, bèn báo cho gia gia tôi và Tái lão tiền bối biết. Các ngài phải tận tâm kiệt lực, cứu được nó thoát chết. Không ngờ từ hôm khỏi bệnh, chân lực của nó tăng rất mạnh, bản lĩnh cũng tiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mai-khoi-su-gia/2386962/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.