Hoắc Tú Vân ít tuổi, chanh chua nhất trong bọn Tứ tú, cho rằng dù đích thân Hoàng Phủ Thúy cũng không tài gì có thể chỉ phất tay một cái đánh tan thế trận Tứ Tượng được!
Mộ Vô Ưu nghe nàng sắc sảo lý sự bèn gật đầu cười mát mà rằng :
- Hoắc cô nương nói đúng đó! Tứ Tượng trận của Tứ tú biến hóa ảo diệu, uy lực rất mạnh, lại có thể tá lực quy nguyên, sinh sinh bất tức, vô luận là gặp bậc cao thủ đến mấy, tối thiểu cũng cầm cự nổi được vài ba trăm hiệp...
Tú Vân vội ngắt lời và hỏi :
- Kiến thức ngươi quả là rộng! Nhưng đã hiểu biết thế sao còn nói khoác lác!
Thấy nàng quá bồng bột hiếu thắng, Mộ Vô Ưu thở dài hất hàm hỏi bọn Tứ tú :
- Các người có nghe nói đến trái Càn Thiên Tích Lịch chưa?
Tú Lăng đạo cô người nhiều tuổi nhất nói :
- Biết lắm! Càn Thiên Tích Lịch là báu vật dùng để trấn giữ sơn môn của Bắc Minh thần sơn. Hoàng Phủ Thúy quyết không dám khinh dị trao thứ hung khí ấy cho hạng ít tuổi để gây tai họa tày trời!
Mộ Vô Ưu lắc đầu cười rồi nói :
- Vị lão đệ này sở dĩ dám nói khoe khoang như thế, ý hẳn là trong người có giắt cái của nợ ấy!
Nga Mi tứ tú chưa kịp nói gì thêm, chỉ thấy Thiên Tường rút ở bên mình ra một vật tròn, lớn bằng nắm tay, sắc đen nâu, đặt trên bàn tay.
Tuy vẫn chưa tin chắc rằng cái vật tròn tròn kia đích xác là trái Càn Thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mai-khoi-su-gia/106099/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.