Một buổi sáng có con thuyền nhỏ hình thù cổ quái khéo léo len lỏi qua những chiếc thuyền lớn, nhẹ nhàng cập vào bến cảng Giang Tô.
Trên thuyền, một thiếu niên thư sinh bận nho y màu lam bước ra, nhẹ như chiếc lá nhảy lên bờ rồi không ngó ngàng gì tới chiếc thuyền của mình, cứ bước đi thẳng.
Đối diện với bến cảng là một sơn khu. Thiếu niên không mang theo hành lý gì, cứ thế đi vào núi. Qua khỏi một sườn đồi đã tới rừng rậm. Tới đây, quang cảnh thay đổi hoàn toàn. Sự náo nhiệt của một hải cảng lớn thay bằng cảnh yên tĩnh muôn thuở của núi rừng.
Tới bìa rừng, thiếu niên ngẩng đầu nhìn trời rồi cắm cúi đi tiếp. Đi thêm chừng một khắc, thiếu niên chợt dừng bước, lắng tai nghe. Từ bên tả, cách không xa có tiếng gió rít, tiếng chưởng phong ràn rạt tiếp nhau không dứt. Chàng xác định phương hướng rồi nhún mình lao về phía đó, mỗi bước xa tới mấy trượng.
Tới cách hiện trường không xa, thiếu niên thư sinh nhảy lên một cành cây đưa mắt quan sát và bỗng nhiên đôi mắt bừng sáng, mặt lộ vẻ vui mừng, thầm nghĩ :
- “Phong đại ca sau khi ăn được Huyết Quả thì công lực tăng hơn trước nhiều lần. Mấy tháng không gặp, nay xem lại võ công đại ca cũng tăng tiến rất nhiều, khinh công cũng ảo diệu tuyệt luân. Thân thủ như thế chỉ sợ khắp Trung Nguyên chẳng có được mấy người!”
Chỉ thấy khoảng giữa rừng thưa có một người đang luyện quyền cước, bước chân như long hành hổ lộ, chiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mai-huong-kiem/1997451/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.