Ba ngày sau, trời vừa tối Địa Tuyệt Kiếm Vu Nhất Phi đã ngồi trong phòng điều tức vận công.
Tân Tiệp nhìn vào thấy vậy nghĩ thầm :
- “Chẳng trách Vu Nhất Phi danh mãn giang hồ. Tuy hắn cuồng ngạo nhưng không chủ quan chút nào”.
Chừng nửa canh giờ, Vu Nhất Phi thu công đứng dậy, sửa lại y phục, đeo lại kiếm cho khỏi vướng víu khi động thủ rồi mới ra khỏi phòng. Thấy Tân Tiệp vẫn đi lại trước sân, Vu Nhất Phi lại gần nói :
- Tối nay tiểu đệ sẽ cố sức cẩn thận, không xảy ra chuyện gì đáng lo đâu.
Tân huynh cứ yên tâm! Xin cứ đi ngủ sớm...
Tân Tiệp cười đáp :
- Vu huynh cũng biết rằng tiểu đệ rất hâm mộ võ nghệ. Nay sắp có một trận đấu sôi động đến thế, tiểu để lẽ nào không đi?
Vu Nhất Phi vội lắc đầu :
- Không được đâu! Cứ nghĩ xem, Tân huynh không biết võ công. Hiện còn chưa biết tên họ Lý thỉnh đến những nhân vật nào giúp sức. Lỡ ra tiểu đệ không chiếu cố được để Tân huynh thương tổn đến tấm thân nghìn vàng thì trách nhiệm tày trời đó tiểu đệ làm sao cáng đáng nổi?
Tân Tiệp xua tay :
- Cho dù Vu huynh không dẫn đi, tiểu đệ vẫn quyết đi một mình! Họ đối với tiểu đệ vô oán vô cừu, chẳng lẽ vô cớ xuất thủ?
Vu Nhất Phi thở dài :
- Tân huynh đã quyết ý như vậy, tiểu đệ cũng không dám khuyên can nữa.
Tuy nhiên xin nhớ một điều rằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mai-huong-kiem/1997374/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.