Bốn hắc y đồng tử như gặp đại cường địch vội vung trường kiếm, hàn quang loang loáng như chớp, gấp gấp nhắm tới bốn đại huyệt của Lãnh Như Băng.
Với bất kỳ đồng tử nào, dù tay kiếm mạnh tới mấy, một khi Lãnh Như Băng đã xuất thủ, hẳn sẽ lập tức bị chàng sát thương. Nhưng, chàng thanh niên vẻ mặt u sầu mình đầy tuyệt kỹ, chẳng buồn để tâm tới các mũi kiếm đang gấp gấp chĩa vào nơi yếu huyệt, thản nhiên, thong thả bước lên thuyền.
Lên tới thuyền, mới thấy có mười một hắc y đại hán nai nịt gọn gàng, đứng im như những bức tượng trên mạn thuyền.
Một thanh âm dịu dàng từ trong khoang vọng ra:
− Đưa người ấy vào trong khoang.
Bốn hắc y đồng tử vung kiếm quát:
− Nhập khoang !
Lãnh Như Băng đưa mắt nhìn tứ phía một lượt rồi mới ung dung bước vào khoang thuyền.
Chỉ thấy hai cây nến to bằng bắp tay tỏa sáng rực rỡ cộng với bốn cây đèn treo ở bốn góc khoang tỏa ánh sáng màu vàng, tám viên minh châu to như mắt rồng được khảm vào vách gỗ, ánh đèn chiếu vào các hạt minh châu khiến chúng long lanh phản chiếu hào quang.
Sát vách kê một chiếc bàn, trên trải gấm màu vàng. Sau bàn, có một chiếc cẩm đôn nhưng không có ai ngồi.
Bốn hắc y đồng tử đồng loạt chúc mũi kiếm xuống, một gã cung tay nói:
− Phạm nhân đã được dẫn tới, kính nương nương ngọc chỉ !
Lãnh Như Băng nhìn khoang thuyền lộng lẫy một lượt, lại chắp hai tay sau lưng, ngước mắt ngắm nhìn bức họa sơn thủy trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mai-hoa-quai-kiet/96514/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.