Lãnh Như Băng nói:
− Nếu người kia thật lòng thương yêu cô nương, thì dù chỉ sống với nhau một ngày, cũng sẽ suốt đời không quên, dù cô nương có chết đi, giọng nói tiếng cười của cô nương vĩnh viễn vẫn sống trong tâm khảm chàng ta.
Vương Tích Hương mỉm cười:
− Thế gian lại có một nam nhân có thâm tình đến mức ấy ư ?
Lãnh Như Băng hắng giọng đáp:
− Điều này thì tại hạ không thật rõ.
Vương Tích Hương nói:
− «Si tình nữ tử phụ tâm hán», câu danh ngôn cổ ...
Bỗng một bóng hồng loang loáng, hai Hồng y quái nhân mặt trùm vải đỏ chạy tới chắn đường họ. Hai kẻ trang phục quái dị xuất hiện trong bóng đêm khiến Lãnh Như Băng tuy đã từng thấy, nhưng cũng bất giác giật mình e sợ. Lãnh Như Băng vung đoản kiếm lên, một đạo kiếm quang chợt lóe chắn ngang hai hồng y nhân. Chàng lên tiếng hỏi:
− Hai vị cản đường là có dụng ý gì ?
Hồng y nhân đứng bên tả lạnh lùng đáp:
− Chúng tại hạ phụng mệnh đến nghênh tiếp nhị vị.
Gã thứ hai tiếp lời:
− Phàm những ai yết kiến tệ chủ nhân, đều không được mang theo binh khí.
Lãnh Như Băng nói:
− Chưa trông thấy Mai Hoa chủ nhân, khó có thể đáp ứng hai vị.
Gã thứ nhất cười lạnh một tiếng, nói:
− Lúc này nhị vị đã rơi vào vòng vây trùng trùng điệp điệp, chỉ cần tệ chủ nhân hạ lệnh, nhị vị sẽ tức thời bỏ mạng.
Lãnh Như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mai-hoa-quai-kiet/2879024/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.