Mãi Của Tôi Nhé! Tảng Băng Lạnh Lùng .
___________________________
Viên kẹo đồng từ súng của hắn bay ra và găm thẳng vào bức tường đằng xa.
Đám đàn em nghe tiếng súng thì hơi hoảng. Nó nhắm mắt lại dường như muốn đón nhận thức gì.
*Cộp*
Cây súng trong tay hắn rơi xuống đất.
- Em muốn chết lắm hả Hạ Băng. - Hắn nói mà có cảm giác nghẹn ở cổ.
Nó buông thõng tay nhìn hắn cười nhạt
- Anh hận tôi mà. Tại sao anh không 1 phát bắn chết tôi đi. Tôi sẽ không trách anh đâu.
- Em biết tôi không thể nào giết em mà. - Hắn nói mà sống mũi cay cay.
Không gian trở nên im lặng. Hàn khí tỏa ra khiến người khác không rét cũng run.
*Pằng... Pằng... Pằng...*
Tiếng súng vang lên. Phần lớn đàn em của hắn ngã xuống.
*Pằng*
Âm thanh ấy lại vang lên. Lần này viên kẹo đồng đã găm thẳng vào bả vai của hắn. Hắn ôm vai khụy xuống. Nó thoáng lo lắng.
Ken và Dark dẫn đầu khoảng 20 tên đàn em bước vào.
- Venus. Em có sao không? - Ken lo lắng bước lại nó.
- Đạn. - Nó nói đúng 1 từ.
Ken hiểu ý nó nên trả lời.
- Là đạn thường. Không phải M382.
Nó phần nào an tâm.
- Mày làm khổ Venus chưa đủ hả. - Dark quát.
Hắn cố đứng dậy.
Hắn đứng đối diện nó, Ken và Dark.
- Tôi chỉ đến cứu Tuệ Nhi. - Hắn.
- Mày còn dám nói. Chính vì con Tuệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mai-cua-toi-nhe-tang-bang-lanh-lung/2335840/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.