. Mãi Của Tôi Nhé! Tảng Băng Lạnh Lùng .
_______________________________________________
Thế Huy và Trung Hiếu ra ngoài đã về và được nghe kể hết mọi chuyện. Thấy nó xuống cả đám túm tụm lại.
- Mày đi thật hả Băng? - Chio hỏi.
- Em ổn không? Trời đang mưa đấy, hay là đợi hết mưa rồi đi. - Trung Hiếu.
- Có gì thì từ từ giải quyết. - Jen.
- Rồi mày tính đi đâu? - Hy hỏi.
- Đợi thằng Thiên bình tĩnh rồi tính tiếp đi, chứ giờ em mà đi....- Vĩnh Kỳ.
- EM không sao. EM không còn ở nơi này nữa được rồi. Mọi người đừng lo.Em sẽ đi 1 thời gian thôi. Khi trở về em sẽ mạnh mẽ hơn. - Nó cười trấnan mọi người.
Nó ôm mỗi người 1 cái. Cuối cùng nó ôm Thế Huy và nói.
- ANh hãy tìm 1 cô gái tốt mà thương, Anh đừng đơn phương em nữa. Em biết Chio có tình cảm với anh đó, hay anh đến với nhỏ đi.
Chio thoáng dỏ mặt.
- Cho dù như thế nào, khi em quay lại thì anh luôn sẵn sàng chờ em. Em cứ tin rằng có 1 người tên Thế Huy luôn dõi theo em. - Thê Huy cười.
- Hay là tao lấy xe đưa mày đi nha, đang mưa mà. - Hy nói.
- Không cần, cảm ơn mày, tao có thể tự đi.
Nó cười rồi cầm ô bước ra ngoài. Mưa cứ rả rích rơi. Bóng người con gái ấy khuất xa dần theo làn mưa.
-----------------------------------------------------------------------
Tại bệnh viện.
30 phút trước.
- Chúng tôi xin
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mai-cua-toi-nhe-tang-bang-lanh-lung/2335796/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.