Mãi Của Tôi Nhé! Tảng Băng Lạnh Lùng .
_________________________________________
Tàu bắt đầu chạy. Tàu phóng rất là nhanh. Nhưng như vậy chưa nhằm nhò đốivới tụi nó. Tàu đang chầm chậm nhích lên dốc và chuẩn bị.
- A A A A A A A. - Cả đám hét toáng khi tàu đâm thẳng xuống đất. Tàu đi vào cổng địa ngục quái vật.
- Có chuyện này nữa hả? - Nó túm áo hắn.
- Chồng ơi cứu em. - Jen.
Ở ngoài thì tàu phóng nhanh như gió nhưng vào tới cổng quái vật lại nhích chậm chạp. Đi một đoạn thì gặp những con cá sấu mô hình nhưng nhìn vàocứ tưởng thật đang trườn đến cạnh tàu làm cả lũ sợ chết khiếp. Đi 1 chốc thì từ đâu 1 con ma nữ bay sà xuống lướt ngang mặt từng người. Tụi nóthì hét không ngừng, gục luôn đầu vào người bên cạnh. Đi 1 lát thì lạigặp được mấy "thây ma sống" tụi ma vẫy tay níu kéo tụi nó. Cả lũ chỉbiết vùng vẫy ra khỏi bàn tay ghê tởm của mấy con ma. Bỗng từ phía trênrơi xuống 1 tảng đá lớn. Cả đám hoảng hồn cứ tưởng chết rồi nhưng rấtmay là hòn đá đó dừng lại kịp. Ra khỏi đó cả đám thầm tạ ơn trời đất vìcòn nguyên vẹn và không sứt mẻ gì hết.
- Em bắt đầu sợ nơi này rồi đấy. - Jen ôm tay Trung Hiếu.
- Biết vậy không đòi đi. - Chio sợ quá bám chặt vào tay Thế Huy.
- Đi chơi đu dây văng đi. - Thế Huy.
- Được được. - Hắn đồng tình.
Cả đám đi vòng vòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mai-cua-toi-nhe-tang-bang-lanh-lung/2335788/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.