. Mãi Của Tôi Nhé! Tảng Băng Lạnh Lùng .
*Cạch *
Y tá bước ra từ phòng cấp cứu.
- Cô ấy sao rồi? - Hắn đứng dậy hỏi.
- Cô ấy có sao không bác sĩ? - Thế Huy cũng quan tâm
- Ở đây, ai là người nhà của bệnh nhân? - Y tá hỏi.
- Chúng tôi là bạn thân của bệnh nhân. - Hy lên tiếng.
- Hiện tại bệnh nhân đang rất nguy kịch vì mất máu. Cần truyền máu gấp. - Y tá nói.
- Vậy thì truyền máu đi chứ. - Hắn cáu.
- Nhưng bệnh nhân thuộc nhóm máu O hiếm có. Và hiện tại kho máu của bệnhviện đã hết. Cần người nhà bệnh nhân hiến máu để truyền cho cô ấy. - Ytá nói.
- Tôi máu O. - Hắn và THế Huy cùng lên tiếng.
Vĩnh Kỳ và Nhược Hy ngạc nhiên nhìn hắn và Thế Huy.
Hắn cũng ngạc nhiên nhìn Thế Huy.
- Được rồi, Cả 2 đi theo tôi để làm các xét nghiệm và lấy máu. - Y tá dắt hắn và Thế Huy đi.
Bóng của 3 người vừa khuất.
- Anh! Anh thấy chuyện gì lạ không? - Hy hỏi Vĩnh Kỳ.
- Có! Thế Huy và Hạo Thiên rất là quan tâm đén Hạ Băng! - Vĩnh Kỳ.
- Đây là lần đầu tiên anh 2 em quan tâm một cô gái như vậy, Kể cả Tuệ Nhi cũng không được quan tâm như Hạ Băng. - Hy nói.
- Còn thằng Thế Huy nữa. Từ trước tới giờ nó lạnh lùng băng cốc mà bâygiờ lại quan tâm Hạ Băng như vậy...
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mai-cua-toi-nhe-tang-bang-lanh-lung/2335682/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.