Lúc tôi vừa dứt lời, cái cảm giác "cả thế giới tẩy chay" bỗng chợt ùa về bên trong tôi. Tôi cảm thấy rằng trái tim mình vừa bị chính miệng mình phản bội. Tôi chăm chú nhìn biểu cảm trên gương mặt của Lôi Vĩ Vĩ. Sự tức giận của cậu ấy cứ không phải như ánh sáng mặt trời hay mặt trăng, thay vào đó là một cảm giác kinh ngạc mập mờ, không rõ ràng giống như ánh đèn của các vì sao trên bầu trời.
Tôi cố kìm cho nước mắt không chảy ra, cất tiếng nói. "Cậu có biết thời gian qua tôi đã chịu đựng như thế nào không? Bị cậu dọa nạt, cá lớn nuốt cá bé, rồi còn tự ý coi tôi là đàn em, sai bảo này nọ. Tôi muốn hỏi từ lâu rồi, rằng cậu làm gì có quyền làm như vậy? Cậu nói cậu thích tôi, cậu nói với mọi người cậu thích tôi, nhưng cậu có biết cái cảm giác khi bị mọi người nhìn vào một cách khinh bỉ không? Tôi bị bạn bè xa lánh, bắt nạt, là do ai? Tôi muốn tránh mặt cậu, bởi vì tôi không muốn nhìn thấy cái bản mặt đáng ghét này của cậu nữa. Cậu làm đảo loạn cuộc sống của tôi, cậu phá hủy đi tất cả những gì tôi may mắn có được. Tôi từ khi gặp cậu tới giờ, chưa một lần nào muốn trở thành đàn em của cậu hay dính líu tới cậu cả. Đừng tưởng mình là người giàu, người có quyền mà có thể đàn áp được tôi. Tôi không phải chó hay những loài động vật khác, cũng không phải đồ vật, mà tôi là con người."Tôi không thể kìm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mai-ben-anh/3095006/chuong-12-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.