Sau khi ăn no nê, Hàn Băng Vũ đứng dậy và bảo là sẽ đi ra ngoài trước vì có một số việc và sẽ quay lại sớm, dặn dò tôi cứ tiếp tục ăn cho tới khi thật no. Tôi giả vờ ngoan ngoãn, gật đầu lia lịa rồi khoát tay bảo cậu ấy đi nhanh. Hàn Băng Vũ không nghi ngờ gì mà vẫy tay chào rồi mở cửa đi ra ngoài. Khi chỉ còn mình tôi ở trong phòng ăn, tôi liền lấy cơ hội vỗ ngực bùm bụp, rồi vuốt bụng, sau đó cố gắng thở đều để tránh việc tôi nôn một phát đầy ra sàn gỗ sang trọng và bóng bảy này. Mà sàn lại là thảm lông thú (giả?) chứ không phải đùa. Tôi mà có làm bẩn thì không biết lấy gì để mà đền.
Mãi một lúc sau, khi Hàn Băng Vũ vẫn chưa về, tôi ngồi chán chê trong phòng, tự kỉ với bản thân một lúc rồi uống nốt chai nước khoáng miễn phí đặt trên bàn. Rồi sau đó, tôi còn gọi thêm vài ly kem nữa ăn cho ăn bụng, dù sao mình cũng không cần phải trả tiền.
Lau miệng tỉnh táo xong xuôi, hết nhìn cái bụng phình ra như mang thai rồi lại nhìn ra cánh cửa gỗ kia như vợ đợi chồng, tôi cuối cùng cũng thấy Hàn Băng Vũ mở cửa bước vào. Tiếng mở cửa không hề có tiếng động khiến tôi hơi giật mình khi thấy nhìn cậu ấy mỉm cười nhẹ nhàng với tôi.
"Đi spa không?"Hàn Băng Vũ đề nghị, nhưng thực ra lại vẫy tay gọi tôi ra.
"Xì pa? Spa?"Tôi ngạc nhiên nhìn cậu ấy không chớp mắt.
Tôi lại đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mai-ben-anh/3094983/chuong-10-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.