Về tới trước cổngkhách sạn, tôi sau khi trả tiền taxi thì vội vội vàng vàng chạy vào bêntrong như vừa đi ăn cướp. Đến mấy cái bậc thềm lát đá trước cổng kháchsạn cũng suýt thì lấy đi cái mạng bé bỏng này của tôi. Tôi chưa từngnghĩ sẽ có cái ngày mà mình lo lắng cho Lôi Vĩ Vĩ như thế này, rồi chạythục mạng để đi tìm hắn, chỉ để nhìn mặt và hỏi hắn một câu tầm thường:"Cậu có làm sao không?"
Vào trong tầng một, tôi nhìn quanh một lúc mà không thấy Lôi Vĩ Vĩ đâu cả.Tôi tìm cả ở trong nhà ăn, quán cafe, phòng tập thể hình, vân vân và vân vân mà mãi chẳng thấy bóng dáng cậu ta đâu. Tim tôi bất chợt đập mạnhlên theo từng nhịp, không hiểu là do chạy đi chạy lại hay là do thấpthỏm không yên nữa. Cậu ấy nói với giọng mệt mỏi như vậy, nhất định làđã có chuyện gì đó xảy ra.
Lúc này có số điện thoại gọi tới. Chưa kịp nhìn xem đó là số của ai, tôi đã vội nghe máy. “Alo, Lôi Vĩ Vĩ à?”Tôi thở không ra hơi, hỏi.
Ai ngờ đầu dây bên kia đúng là Lôi Vĩ Vĩ thật. Tôi ban đầu cứ tưởng mìnhsẽ nghe được giọng nhẹ nhàng của hắn, nhưng mà tôi thật sự không biếtrằng...
”Y Y, cô muốn đại ca đây chết trong nhà vệ sinh hả?”Lôi Vĩ Vĩ gắt lên.“Nhanh lên, vào trong nhà vệ sinh nam ý.”Giọng hắn ta thúc giục, làm cho nỗi lo lắng đắng cay xót lòng của tôi hạ từ mức Max đến mức âm.
Tại một cửa hàng chuyên bán các món ăn vặt nổi tiếng chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mai-ben-anh/3094975/chuong-9-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.