Cơn xấu hổ lên tới đỉnh điểm. Mặc dù tính tôi không hay nóng giận,nhưng lúc này tôi chỉ muốn đá bay hắn ra Nam Cực rồi mặc hắn sống thếnào thì sống, chết thế nào thì chết. Thích xa hơn nữa thì lên sao DiêmVương mà sống. Hắn nói năng lảm nhảm cái gì thế, dì Khuê chắc đang tứclắm rồi đó! Tức thì tức tôi chứ không phải cậu đâu, Lôi Vĩ Vĩ à.
“Hơ hơ, dì và chú, không phải đâu ạ! Bọn con thích nhau, nhưng giốngnhư là bạn thích bạn. Hi hi!”Tôi cười phá lên, rồi đá mạnh vào chân LôiVĩ Vĩ, đẩy hắn ra đằng sau trong khi mình vội vàng giải thích lại tình hình sự việc.
“Xin phép cô chú cho cháu làm quen với Y Y!”Lôi Vĩ Vĩ ngoan cố gàolên, vẫn nói chen vào làm lấn át đi cái giọng nhỏ nhẹ của tôi. Ahhhh,tôi muốn túm tóc hắn rồi cạo trọc đầu hắn đi mất thôi. Hắn ăn cái gì màcứ thích đổ thêm dầu vào lửa thế! Đừng bảo phải để tôi cho hắn đi tu hắn mới chịu im cái miệng nhé?!
“Ra ngoài nói chuyện!”Dì Khuê khẳng khái lên tiếng sau một hồi đơđần, mặc xác cái lời minh chứng cho sự thật của tôi. Dì và chú cùng đixuống tầng ngay sau đó.
Mặt tôi lúc này kiểu… vô hồn =.=’
Ngồi trong phòng khách, tôi và Lôi Vĩ Vĩ ngồi một phía, dì và chúngồi một phía. Tôi cúi gằm mặt xuống ăn năn hối cải. Tên Lôi Vĩ Vĩ không những không bắt chước theo tôi, mà còn thản nhiên uống trà rất tựnhiên, ngồi vắt chân vắt vẻo trên ghế sofa như nhà của mình. Nếu hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mai-ben-anh/3094943/chuong-8-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.