Tôi chia tay dì Khuê ở bến xe gần trường. Tôi đi trên con vỉa hè rộng chiều ngang với hàng cây xanh trải dài tăm tắp. Cơn gió nhẹ thoang thoảng qua mặt tôi làm tôi thấy mát một cách kì lạ.
Học sinh đi xung quanh tôi thì rõ ít, tôi chỉ thấy toàn các siêu xe đi vọt qua mà thôi. Có đoạn tôi nhìn thấy cái Audi bóng loáng, tôi đứng ngẩn tò te nhìn nó chạy chậm lại.
Không biết bao giờ tôi mới ngồi được lên nó nhỉ? Tôi tự hỏi bản thân.
Rồi tôi chạy nhanh lên về phía trước. Cái cổng trường dần dần hiện ra trước mắt tôi. Trường Lam Nguyệt có cả một khuôn viên rộng dành cho xe ô tô đỗ lại. Các tiểu thư đài cát, quý công tử lần lượt xuống xe. Họ dần tụm ba tụm năm lại rồi cùng đi vào trường. Giờ tôi mới nhận ra rằng xung quanh đây ngoài tôi ra, chỉ có 2 bạn đi bộ phía trước tôi là không đi xe. Có nghĩa là tổng cộng bây giờ chỉ có ba chúng tôi không đi siêu xe sao?
Hức, tôi thấy mình cứ như vật thể lạ, thật đó.
"Anh Vũ kìa!"
"Hả? Anh ấy đâu?"
Một vài giọng nữ sinh vang lên đằng sau tôi. Tôi còn chưa kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra thì một đàn nữ sinh kể cả nam sinh từ phía trước chạy lại phía đằng sau tôi, làm tôi quay như chong chóng mấy vòng liền. Ngay sau đó thì lảo đảo như người say rượu, suýt thì ngã lăn quay ra đất.
Trời ạ, không ai nhìn thấy có người đang đứng đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mai-ben-anh/3094796/chuong-1-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.