Edit: An Ju
Tiểu tiêu cục tên “Thanh Phong” này xem ra chính là nơi kiếm tiền của nam nhân kia, tình cảnh gia đồ tứ bích* như vậy trái lại mang đến lợi thế để lợi dụng, đảo mắt một cái, Chung Nghị đã định ra một kế sách.
*gia đồ tứ bích: nhà bốn phía không tường -> nghèo.
“Vị tiểu ca này, thuốc đến đây, lại đây, để ta xem tay ngươi.”
Chung Nghị đứng hướng về phía cửa, cảm nhận được hơi thở của nam nhân kia đang gần kề, bên tai là tiếng nói sang sảng thoải mái của nam nhân, hắn áp chế ngón tay đang run, hơi cắn răng, cách ra một bước, mang theo vẻ tươi cười xoay người.
“Bổn thiếu họ Chung danh Nghị, không biết danh xưng của huynh đài là gì?”
Nam nhân ngay thẳng đáp lại với nụ cười lộ ra hàm răng sáng. “Hoàng Phủ Lãng.”
Hắn tự nhiên cầm lấy cổ tay Chung Nghị, vén ống tay áo lên, một đoạn cánh tay trắng, nhẵn mịn như bạch ngọc tinh tế lộ ra, đoạn gần khửu tay có một vài vết đỏ hồng do va chạm. Hoàng Phủ Lãng dùng ngón tay lấy một ít thuốc bôi màu xanh ngọc, nhẹ nhàng bôi lên mấy vệt đỏ hồng, đầu ngón tay người luyện võ thường có vết chai, chạm qua làn da kia chỉ cảm thấy còn non mịn hơn cả đậu hũ. Mà Chung Nghị khi bị ngón tay đã chai sần chạm vào, chỉ cảm thấy một luồng khí nóng đang bám trên da, sống lưng liền run run.
Chung Nghị theo phản xạ muốn rụt tay lại, lại bị nam nhân cầm chặt.
“Nghị tiểu ca, vết thương do va chạm phải xoa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mai-ai/649856/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.