Trúc Ngải Mạch cùng Hứa An Kỳ ngồi dưới gốc ngân hạnh, chậm chạp ăn thử món bánh chocolate mua được ở canteen trường. Mùi vị không quá ngon, nhưng cũng không quá tệ. Vị chocolate không được thơm mùi như những món bánh mà cô hay ăn, nhưng vẫn trong phạm vi có thể chấp nhận được.
"Chia tay rồi à?" Cô hỏi người kề bên.
Hứa An Kỳ nuốc một ngụm coca lạnh, chẹp miệng một cái, lạnh nhạt đáp: "Ừ."
"Lúc nào thế?"
"Hôm kia."
"Lí do."
"Nó lên giường với con khác."
Lúc bấy giờ Trúc Ngải Mạch mới ngừng ăn nhìn cô bạn. Sau đó, cô đưa tay, bày ra vẻ mặt cảm thông đầy giả tạo vỗ lên bờ vai mảnh kia: "Thôi, không sao. Đàn ông ngoài kia thiếu gì."
"Đồ chó ấy thì tớ cũng chẳng tiếc gì. Nhưng cứ nghĩ đến việc tự nhiên mình cao thêm mấy cm thì ôi, tớ muốn ghè cả đôi chó má đó ra."
Hứa An Kỳ không kìm được mà tuôn một hơi. Trúc Ngải Mạch lại khúc khích cười.
"Thôi nào, chồng yêu! Có tớ ở đây rồi. Có gì tớ sẽ báo thù giúp cậu. Nghe bảo tên tiểu bạch kiểm cậu từng nuôi học lớp nghệ thuật trường mình hả?"
Hứa An Kỳ hít một hơi, đưa tay vuốt ve mái tóc dài của người con gái bên cạnh, khóe môi nở nụ cười lạnh: "Ừa, vợ yêu, tiện thể thì con nhỏ kia cũng trong trường mình luôn. Vì tớ không đánh con gái bao giờ nên vẫn chưa xử lí. Đành phiền vợ nhé!"
"Một chầu thịt nướng kiêm trà sữa một tuần."
Trúc Ngải Mạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mach-thuong-nhan-nhu-ngoc/2096004/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.