Ôi chao! Chúng ta rốt cuộc đã tạo nghiệt gì, vì sao đụng phải Trươngmặt ngựa…..” Lý Thiến cầm quyển [nhân lực tài nguyên quản lý học] dàycộp khóc thét.“Chỉ mong hôm nay hắn không hỏi đến ta.” An Dĩ Mạch ngồi vào chỗ mởsách ra đọc, ý đồ dùng thời gian này xem lại những nội dung học trongtiết trước.
“Tu trăm năm được cùng thuyền, tu ngàn năm được cùng giường. Chúng ta coi như tốt số, cùng lắm chỉ mất có 100 năm, chỉ khổ cho lão bà củaTrương mặt ngựa, tu đến một nghìn năm còn phải cùng giường với lão.”Đường Tiểu Âm tự an ủi mình như thế, vì thế tâm bình khí hòa.
“Về sau có tiết của Trương mặt ngựa, ta nhất định sẽ ăn cơm sau.” Nguyên Viên đồng học suy nghĩ mãi.
“Vì sao?” Ba người khó hiểu.
“Ta muốn giảm béo.” Nàng bình tĩnh trả lời.
Đây là chương trình giảng dạy trong học kỳ 2 dành cho những học sinhnăm ba của ngành quảng cáo kinh doanh và quản lý học. Lần đầu tiên lênlớp, giáo sư Trương Đức Lực với khuôn mặt dài gập ghềnh gấp khúc làm cho những tân sinh viên năm nhất không có sức chống cự giật mình thon thót.
Thứ nhất: Tiết của hắn không cho phép đến muộn về sớm, ở thời điểmtâm tình hắn tốt hay không sẽ tùy cơ điểm danh. Ba lần không có mặt sẽđánh trượt.
Thứ hai: Bài giảng của hắn không cho phép đánh máy hay ghi âm, toàn bộ nội dung đều phải viết tay.
Thứ ba: Trong mỗi tiết sẽ gọi người trả lời vài vấn đề, điểm đó lấyvào điểm thành tích. Hơn nữa sau khi học xong có khả năng ra bài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mach-thuong-hoa-khai-vi-quan-co/93108/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.