Người ngồi trước máy tính ngẩn ra một chút, nữ Ám Ảnh mặc y phục dạhành đột nhiên dừng lại ở ngã ba đường, bên trái là cửa thành Sóc Hảicao lớn sừng sững, bên phải là đường nhỏ quanh co có quái vật cấp 120vờn quanh.
Cửa sổ màu xanh liên tục chớp động phía bên phải màn hình là dấu hiệu có [Mật ngữ]. Vừa rồi nàng một đường chạy như điên, vốn không chú ýtới, giờ này nàng mới nhấn vào khung đối thoại.
Có bốn khung đối thoại.
Khung đối thoại thứ nhất là do người bạn thân của nàng trong Lam SắcĐồ Đằng – ‘Hoa Hướng Dương Của Van Gogh’ phát ra “Ngươi thế nào rồi, ta ở trong bang giúp ngươi thanh minh nhưng không ai tin tưởng. Ngươi trướctiên vẫn nên logout đi, hiện giờ nơi nơi đều không an toàn.”
Khung đối thoại thứ hai là Lười Dương Dương của Huyễn Thế Tụ Minh “Vô Ngân làm thế vì bất đắc dĩ, Sắc Vi ngươi không nên trách hắn. Có thểtrốn thì trốn, không thể trốn thì logout, để rớt cấp không tốt lắm. Mọichuyện rồi cũng sẽ qua.”
Khung thứ ba là của tên Quý Người Chết Không Đền Mạng đã vài lần giao dịch độc dược với nàng “Độc dược ngươi bán cho ta đều là do ngươi bàochế, căn bản không phải của người khác, bọn họ vu khống ngươi như vậytại sao không phản bác?”
Khung thứ tư, Phong Quá Vô Ngân “Thật có lỗi.”
Hắn nói thật có lỗi.
An Dĩ Mạch ngồi trước máy tính hung hăng đập bàn, phát ra một khí thế bao trùm sông núi “Cái gì.” Làm cho ba người còn lại trong phòng hoảngsợ.
“Nàng bị làm sao thế?” Đường Tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mach-thuong-hoa-khai-vi-quan-co/93104/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.