“Trẫm…..đến tột cùng đã làm cái gì?!”
—oOo—
Edit: Miu Miu.
Beta: Bạch Hồ.
—oOo—
“A…..Hô….Hô….”
“Ân ô…..A! Ô…..”
Sung sướng thở dốc, thống khổ rên rỉ, đan vào cùng một chỗ vang khắp Diệu Hoa điện, từ đêm khuya đến bình minh, chưa từng ngừng nghỉ.
Thân hình nam nhân cường tráng nằm phủ trên thân thể thiếu niên nhỏ xinh, dục vọng cực đại ở bên trong mật huyệt thiếu niên không ngừng tiến xuất, tình cảm mãnh liệt tràn ra, mồ hôi chảy xuống cùng mồ hôi thiếu niên giao hòa, thấm ướt sàng đan dưới thân.
“Tiểu tử kia! Tiểu tử kia!”
Ly Nhật Diệu động tình gọi, thân cùng tâm trước nay chưa được thỏa mãn như vậy, âu yếm người trong ngực, phóng túng dục vọng chính mình, giống như ngay cả linh hồn hòa tan cùng tình cảm mãnh liệt.
“Ân a ——— ngô ô…..A ——–“
Rên rỉ từ đôi môi đỏ mọng thoát ra, Ly Nhật Diệu cuồng bạo luật động, làm cho Tiếu Mạch giống như đặt mình trên chiếc lá, vô lực phản kháng, chỉ có thể ‘nước chảy bèo trôi’, tùy theo lắc lư.
“Ngô…..A ——-“
Vì cái gì, vì cái gì ta còn thanh tỉnh như thế?
Bị nước mắt làm cho mơ hồ, lam mâu đã không còn thanh khiết như trước, Tiếu Mạch tuyệt vọng nhìn người đã từng cho y hy vọng, nhưng cũng chính nam nhân phá hủy hy vọng đó.
Vì cái gì không cho ta quên quá khứ? Vì cái gì muốn cho ta tỉnh để nhận hết thảy? Vì cái gì thân thể đau như vậy, mệt như vậy, trái tim trong ngực vẫn hoàn hảo, nó không phải thực yếu ớt sao? Vì cái gì giờ phút này lại kiên cường như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mach-thanh/1573004/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.