“Thả ta ra ngoài, người tới a! Thả ta ra ngoài, thả ta ra ngoài!”
Ở một góc hoàng cung không người lui tới, trong bóng đêm được yên tĩnh bao phủ, một nữ nhân phẫn nộ mà khủng hoảng quát to.
Đây là mật thất nhỏ hẹp bị phong bế, không được chiếu sáng, cho dù đôi mắt có quen với hắc ám, cũng chỉ có thể toàn là bóng đen. Mật thất yên tĩnh đáng sợ, trừ bỏ chính mình hồi âm thì không có âm thanh nào. Không có một người bình thường nào có thể chịu được ở trong mật thất u ám tuyệt đối này một thời gian dài.
“Thả ta ra ngoài, thả ta ra ngoài! Ta là Lam phi, thả ta ra ngoài! Ta là phi tử hoàng thượng yêu nhất, hoàng thượng sẽ không bỏ qua cho các ngươi, thả ta ra ngoài!”
Lam phi giống như người điên kêu to.
Lúc này Lam phi tóc dài tùy ý rối tung, hai má hóp lại, tái nhợt vô cùng, nguyên bản lam mâu xinh đẹp cũng đã mất đi sáng bóng vốn có, phi thường ảm đạm.
Nếu không ai nói, sẽ không biết nàng từng là Lam phi đẹp như thiên tiên, được hoàng thượng sủng ái vô cùng. Hiện giờ, nàng không còn mỹ mạo, không còn khí chất cao quý, đã không còn thần thái khiến người ta yêu mến, chỉ cần cho….. nàng một chút kích thích, nàng sẽ lâm vào điên cuồng.
“Thả ta ra ngoài, ta là Lam phi, thả ta ra ngoài!”
Vẻ mặt chết lặng, Lam phi sống chết hướng mặt tường cứng rắn mà cào, giống như biết nó thông ra bên ngoài mà kêu to, cho đến khi hai tay bị thương,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mach-thanh/1572999/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.