“Trẫm muốn đi đâu, chẳng lẽ còn chờ ngươi chỉ điểm sao?”
—oOo—
Edit: Miu Miu.
Beta: Bạch Hồ.
—oOo—
“Lam phi là tới tìm phụ hoàng đi? Bất quá, phụ hoàng hiện còn tại tảo triều, chỉ sợ phải làm phiền người tại đây chờ một hồi.”
Tiếu Mạch nói.
“Không quan hệ, bản phi có thể chờ.”
Lam phi ngồi trên ghế dựa cười, bưng ly trà trên bàn lên uống một ngụm.
Xem Lam phi không ngại, nguyện ý ngồi chờ, Tiếu Mạch cũng không có nói gì, Tiếu Mạch tiếp nhận khăn mặt từ Tử Y mà lau mặt, nhất thời tiêu đi toàn bộ buồn ngủ, tỉnh táo lại hẳn.
Tựa vào ghế, tầm mắt Lam phi chưa bao giờ rời khỏi người Tiếu Mạch, lúc này nàng mới phát hiện, ánh mắt Tiếu Mạch cùng nàng giống nhau, là màu lam, lần trước cùng Tiếu Mạch gặp mặt, Lam phi một lòng muốn biết y là người như thế nào, có mục đích gì, không có chú ý quan sát bề ngoài của y, mới vừa rồi, Tiếu Mạch là một bộ dáng chưa tỉnh ngủ, không thấy rõ màu mắt, cho tới bây giờ Lam phi mới chú ý tới.
Nhìn cặp lam mâu kia của Tiếu Mạch, trong nháy mắt, một cảm giác quái dị trong lòng Lam phi lướt qua, Lam phi không rõ cảm giác quái dị kia là như thế nào, nếu không rõ thì Lam phi cũng không muốn nghĩ tới nó nữa, chuyên tâm ngồi đợi Ly Nhật Diệu tới.
“Tiểu tử kia, như thế nào thức sớm như vậy!”
Ly Nhật Diệu đi vào Diệu Hoa điện, nhìn thấy Tiếu Mạch đang ngồi ở đầu giường, thoáng có chút kinh ngạc. Bởi vì, rõ ràng hắn biết bình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mach-thanh/1572974/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.